Sheri là một nhà thám hiểm đến từ Canada, cô đã đến nhiều nơi trên thế giới như New Zealand, Châu Âu, Nam Mỹ và đặc biệt là Đông Nam Á. Sheri đến Việt Nam vào năm 2013 và cô có 24 giờ để khám phá Nha Trang. Ảnh: Hầu như không sợ hãi.

Khi đến Nha Trang, Sheri nghĩ mình nên chuẩn bị sẵn sàng, vì sẽ có nhiều điều kỳ lạ xảy ra, đặc biệt là đối với khách du lịch Canada ở giữa đất nước. Có nhiều khác biệt về ý tưởng, văn hóa và chính trị ở phương Đông. Tuy nhiên, bà cho rằng đây chỉ là chất xúc tác cho quá trình sốc văn hóa. -Sheri rời Mũi Né vào buổi chiều. Theo lịch trình, xe khách ngủ phải đến 2h chiều. Sheri chưa bao giờ trèo lên giường, anh rất tò mò. Nhưng chuyến xe trễ 40 phút, hóa ra “giường nằm” chỉ là chỗ ngồi nghiêng nhất, phù hợp với tầm vóc người Việt Nam. Ngoài ra, xe không có nhà vệ sinh riêng. Cô cho rằng mình có thể giải quyết mọi vấn đề và hành trình đến Nha Trang chỉ kéo dài 5 tiếng đồng hồ. Theo tìm hiểu trên mạng, Sheri biết chiếc xe mà cô chọn không phải là hãng nổi tiếng vì cô chưa từng đi xe đường dài hạng sang nên không chắc có sự chênh lệch giữa hai chiếc. phương tiện. Theo quan điểm cá nhân, cô nhận thấy hầu hết xe buýt ở Việt Nam đều kém chất lượng.

Sheri thuê một chiếc xe ba bánh và dạo quanh thành phố nổi tiếng này. Ảnh: Hầu như không sợ hãi

— Sau khi nghỉ ngơi, xe buýt đến Nha Trang lúc 7 giờ tối. Sheri chỉ biết đến khu vực phố Tây, họ cùng 3 người bạn đến từ Anh, Ireland và Hà Lan phải đi bộ 1 km để đến khách sạn. Những người bạn Sheri này vừa gặp nhau ở Mũi Né và họ đã hẹn hò cùng cô ấy tại Nha Trang. Không cần đặt trước, họ chọn sống trong một phòng đôi trong khách sạn.

Sáng sớm hôm sau, Sherry cất hành lý vào phòng và rời khách sạn với hộ chiếu của mình. Trong lúc chờ xe buýt đi Hội An lúc 7h tối, cô tranh thủ đi dạo phố. Mục tiêu của cô là đến được bãi biển đầu tiên, một nơi rất đẹp. Người dân và du khách chỉ phải trả một khoản phí nhỏ để có được những chiếc ghế có mái che đẹp. Tuy nhiên, tầm nhìn ra bãi biển bị hạn chế bởi một số khu nghỉ dưỡng và công viên, chưa nói đến một công viên giải trí bị bỏ hoang.

Khi Xie Li rời đi, một người bước vào và yêu cầu Xie Li chụp ảnh anh ta. Khi cô đưa tay lên đỡ máy quay, anh đã đặt con gái mình lên đầu gối. Sherry nghe nói có người muốn chụp ảnh chung với khách du lịch phương Tây. Cô bối rối, bẽn lẽn ôm lấy đứa bé, nhìn vào mắt Cherie rồi rơi nước mắt. Người qua đường nhìn họ, và cha anh đã bật cười khi bấm máy nhiều lần. Một lúc sau, Sheri lại tiếp tục chuyến đi chơi sau khi chụp ảnh hai người họ.

Sau đó, Sheri tìm thấy một nhóm người đang chuẩn bị bữa ăn năm mới trong công viên. Họ gọi Sheri và ép cô uống một ly rượu trong khi ai đó đẩy chiếc ghế sedan vào miệng cô. Tất cả đều cười vui vẻ, rõ ràng là họ đã say. Mọi người chụp ảnh cô ấy. Cô ấy là một du khách nước ngoài cao lớn đứng cạnh một nhóm đàn ông thấp hơn. Sheri chào tạm biệt họ, chào hỏi bằng tiếng Việt, thậm chí họ còn đút cho cô một miếng thịt để ăn trên phố. hay không. Sheri nhận lời và lên xe nhưng tài xế sau đó dừng xe ở một quán cà phê ven đường để gặp bạn và nhận một con dao. Sheri hơi lo lắng, cô yêu cầu người xe ôm dừng lại khi lái xe ngược chiều ở West End. Anh lắc nó và lấy con dao ban nãy ra. Cô du khách cảm thấy rất buồn vì bất đắc dĩ trở thành công cụ kiếm tiền. Nhận tiền xong, tài xế xe ôm chở Sheri về khách sạn. Sợ quá! Cô nói với chính mình một cách hào hứng, đặc biệt là khi cô đi vào xe của một người lạ.

Một phụ nữ đang dệt vải thủ công. Ảnh: Hầu như không sợ hãi.

Sau một ngày bận rộn, Sheri mua một ít đồ ăn cả đêm, và sau đó thử món bún cá, rất thích thú. Cô hy vọng mình sẽ có nhiều thời gian ở lại Nha Trang hơn, mặc dù 24 giờ qua không bình thường chút nào. Sau khi mua vé và đặt phòng khách sạn, đoàn rời Hội An, một thành phố cổ kính của mảnh đất miền Trung Việt Nam.

Đọc thêm: 4 trải nghiệm thú vị cho khách Tây thích du lịch Việt Nam

Phan Huien