Tôi đến Đài Nam vào một ngày tháng 10. Khi ấy, đồng cỏ xanh tươi trở lại sau trận mưa lớn không khí miền trung Tây Nguyên, lúc đó chân tôi như mỏi trong không gian chật hẹp của thành phố ồn ào. Tôi chọn Sức mạnh Ác ma vì đó là bức tranh đầu tiên xuất hiện lại khi tôi chuẩn bị “trốn” việc, khiến tôi tràn đầy năng lượng.
Hành trình chinh phục con đường khó khăn gian khổ này cũng giống như bao lần chọn bạn đồng hành, đặt chuyến đi, sắp xếp ba lô … rồi ngủ quên trên xe một lúc lâu.
Nếu bạn ở Sài Gòn, thức dậy vào sáng 4-5 hơi khó, nhưng Tây Nguyên vào thời điểm của những giấc mơ này đã đánh thức tôi, và bây giờ tôi thực sự thức dậy. Sự phấn khích đã âm thầm thấm vào trái tim tôi. Đây không phải là chuyến đi bộ đầu tiên của tôi, nhưng nó khá khác biệt, có lẽ vì nó là Tanang-Phan Dũng.
Đài Nam trong xanh vào tháng Mười. Nhiếp ảnh: Danghai
Sáng đầu tiên đoàn xuất phát từ rất sớm, đường đi rất êm, như hướng dẫn viên đã nói, đây là “khúc dạo đầu” để chuẩn bị cho buổi họp chiều. Điểm nhấn của tuyến đường này là rừng thông bạt ngàn và thơ mộng ở khu rừng phía đông đặc trưng.
Sau khi cây thông nghỉ ngơi vào buổi chiều, có một cuộc đấu tranh thực sự giữa những kẻ chinh phục và địa lý. Hình dáng uốn lượn của những ngọn đồi cao liên tiếp. Cảnh sắc càng hấp dẫn những sườn đồi càng hấp dẫn, con đường dài nhìn từ trên cao giống như sợi dây nối những ngọn đồi, cảnh vật phía xa không dứt. Cây cỏ rậm rạp ẩn hiện trên đồi núi, hiện ra quang cảnh đất trời rộng lớn khiến nhịp tim của mọi người nhanh hơn.
Khi hoàng hôn dần buông, du khách tập trung tại khu cắm trại để chuẩn bị bữa tối. Từ trên đỉnh núi nhìn xuống, đó là sự giao hòa giữa đất trời. Lúc chiều tà, mọi người trong đoàn cùng thưởng ngoạn cảnh hoàng hôn. Vào ban đêm trên đỉnh núi, bầu trời tối nhanh hơn để nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh. Sương mù cũng rơi nhanh hơn và mát hơn. Gần bên bếp lò, tiếng đàn vang lên khe khẽ. Photography: Danghai
Buổi sáng hôm sau, bình minh đẹp hơn bao giờ hết, gió mát mở tung cửa lều mang đến cảm giác sảng khoái lạ thường. Mọi người đều ngồi đó, say sưa từ biển mây giữa núi, uống trà gừng nóng. Cả đoàn chào nhau buổi sáng bình yên. Không ai nói với ai câu nào, chỉ hít thở không khí của đất, nghe mùi rừng rơi trong làn gió thanh bình. Câu chuyện này vẫn là chất keo cho tất cả mọi người trong đội. Hai ngày nay không có núi cao, tuyến đường này có vẻ dễ thở hơn, chủ yếu là do đường dốc và bằng phẳng, đồng cỏ xanh mướt quyến rũ hay dòng suối trong lành mang đến nhiều trải nghiệm thú vị cho du khách. Khách vừa nghe tiếng chim kêu vừa róc rách bên suối thật là một cảm giác yên bình. Nhiếp ảnh: Danghai
Chuyến đi này kết thúc bằng việc đạp xe xuyên rừng. Điều này không thể đặc biệt hơn. Chúng tôi băng qua những khu rừng, con suối, con dốc và những con đường phủ đầy đá và đá gồ ghề. Người tài xế đầu óc tỉnh táo, nở nụ cười thân thiện và cười khà khà hỏi: “Phải không?” Nếu chinh phục được cung Tà Năng-Phan Dũng, bạn sẽ có trải nghiệm độc đáo này.

Hành trình hai ngày 35 cây số kết thúc với dư vị ngọt ngào, một chút hương vị của núi rừng, một chút tri kỷ và những người bạn mới chân thành chia sẻ một chút ấm áp.