Nói đến các điểm du lịch, quán ăn ở quận 10 thì đường “Cấm” ở khu phố 1 là một trong những địa điểm độc đáo và không còn xa lạ với người dân thành phố.

Chợ Campuchia hay đường “Cấm” nằm trong một con hẻm nhỏ thông ra khu dân cư, giữa 3 tuyến đường huyết mạch của quận 10 là Lê Hồng Phong, Hùng Vương và Lý Thái Tổ.

Khu vực này có 2 trục đường chính từ đường Lý Thái Tổ đến đường Hồ Tị Kỷ (Thị Kỷ) hoặc từ ngõ 374 Lê Hồng Phong. Ngoài ra, những người biết rẽ ở đây có thể lẻn từ các góc khác của ba con phố chính vào đúng chỗ để mua.

Lối vào chính của chợ cũ được xây trước hẻm khiến nhiều người khó tìm lối vào. Ảnh: TâmLinh .

Tên chính xác của điểm đến này là Chợ Lê Hồng Phong. Do những biến cố chính trị trong những năm 1970, nhiều người Việt Nam nhập cư từ Campuchia đã tập trung về đây sinh sống và lập chợ. Tên đường là “màu cam”.

Khung cảnh hoang tàn, lầy lội, nhiều chuột và gián hơn người, nhà cửa đơn sơ … Đây đều là những ký ức đường phố về Quý bà Angkor của Campuchia. Bà Bạch Cúc (63 tuổi), chủ tiệm bánh mì tẩm bột chiên giòn, trở về tuổi thơ khi cùng mẹ và các chị sang Việt Nam năm 1970.

Kukuk là một trong nhiều phụ nữ Việt Nam thuộc thế hệ người Campuchia gốc Việt. Mỗi ngày trên thị trường này, hầu hết các giao dịch đều liên quan đến các thế hệ công nghiệp trong tương lai. Cha mẹ của họ là những nhân chứng lịch sử hiển nhiên của thời đại đó, nay tuổi cao sức yếu, nhiều người đã ra đi. Đặc sản Campuchia là những sản phẩm bán chạy nhất cho người dân địa phương. Ở với nhau, cả hai đều phải kiếm ăn và kiếm sống. Cá hehai, khô bò, khô trâu, ruốc, lạp xưởng, lá vông, chuối nếp nướng, chè bí đỏ … là những món ăn đầu tiên có mặt trên thị trường và đã tồn tại nửa thế kỷ. .

Mì Num-bo-cho là món ăn truyền thống của xứ Tháp, hầu hết nguyên liệu được nhập từ Campuchia, mọi người nên thử khi đến chợ. Ảnh: TâmLinh .

Cộng đồng người Việt ở Sài Gòn, Campuchia, tạm thời tái định cư với sự đồng ý của chính quyền lúc bấy giờ, không sống bằng thuốc phiện. Phum theo tiếng Khmer có nghĩa là vườn, nơi có khoảng 5 gia đình cùng huyết thống sinh sống.

“Trước đây, nơi này được gọi là nơi tạm trú của Pétrus Ký. Không ai biết, không một ai, tất cả mọi người. Chúng tôi biết và sống với nhau, từ đời trước sang đời sau. Chính quyền quy hoạch thị trấn mới gia nhập phong tục này, “Bà Nguyễn Thị Cơ (45 tuổi) quê ở Sài Gòn kể lại cho mẹ là bà Nguyễn Thị Cơ (45 tuổi). – Mẹ chị, bà Nguyễn Thị Rỡ, bán chè nổi tiếng khi còn ở Campuchia, để lại con gái ở nơi “tái sinh” cuộc sống từ năm 1970 trở về Việt Nam. Cha mẹ thường không di chuyển nơi xuất xứ.

Đường Lê Hồng Phong trước 1975 gọi là Pétrus Ký. Vào cuối những năm 1940, đầu những năm 1950, các tuyến xe buýt từ Sài Gòn đi miền Tây, miền Đông và miền Trung đều tập trung trên con đường này, chỗ đậu xe ô tô nhiều hơn mặt đường 1,3 km. Nó hoạt động 24/24, ngoài việc chở người thì còn rất nhiều hàng hóa. Do cần mặt bằng để tập kết hàng hóa, các nhà xe và dân buôn đã vào các con hẻm để tìm địa điểm. Sau này, từ lác đác đến tràn ngập, đường Hồ Thị Kỷ trở thành tụ điểm mua bán hoa ”, cô gái trẻ (57 tuổi) chủ quán sinh tố hoa đêm cho biết. Tôi sống ở đây suốt.

Theo thông tin từ Ủy ban nhân dân quận 1, quận 10 vào những năm 1980, chỉ có khoảng mười tiểu thương kinh doanh hoa. Năm 1988, khu vực này được trang trí đồng thời, Các gia đình sở hữu nhà cho thuê hoặc tự kinh doanh Sắc hoa bao trùm hơn 90 gia đình xung quanh tòa nhà Lê Hồng Phong hai bên đường Hồ Thị Kỷ, hiện tại đường Hồ Thị Kỷ có hơn 100 sản phẩm cần bán Hoa và phụ kiện hoa .

Hiện tại, con hẻm chợ Lê Hồng Phong dài khoảng 1 km luôn chật kín người, hàng chục cửa hàng bày bán từ sáng đến tối.Ảnh: Linh .

Đương nhiên vì buôn bán nên người ta gọi là chợ, thật ra nơi đây có tên là Hồ Thị Kỷ, một con đường đặc trưng đầy hoa cũng giống với phố ẩm thực cùng tên, con phố này đã thành lập được vài năm .—— Không cạn Và không giống như chợ Bến Thành nằm ở trung tâm thành phố hay chợ Tân Định, những con hẻm hay con phố chuyên bán hoa và ẩm thực của chợ Lê Hồng Phong luôn thu hút người dân, không chỉ những người dân sống gần đó mà còn cả những khu vực khác của thành phố. Người Campuchia và khách du lịch trong và ngoài nước.

“Tôi thích đồ khô ở chợ này. Tôi biết tất cả những người này. Thức ăn khôCô ấy về quê ngoại ở miền Bắc và cho gia đình ăn cơm. Bích Châu khoe hạnh phúc sống trong căn hộ chung cư ở Lê Hồng Phong. -Mọi người nói: “Hoa ở thành phố Hồ Chí Minh rẻ nhất thị trấn.” Mỗi dịp rằm hay lễ hội mùa xuân, tôi đều đến đây để ôm một bó hoa lớn và chia sẻ với anh chị em. Hằng đến từ quận Tân Bình thì không quan tâm, sáng sớm đã mua hoa đi lễ Phật đản. Khoảng 11 giờ trưa, phải thương lượng nhiều Hoa mới bắt đầu về tới đây, hôm nay tôi đã có một thế kỷ rưỡi trải nghiệm Campuchia ở trung tâm Sài Gòn

— Để ăn mì Mapo Ding, du khách nên từ 6 giờ sáng đến 10 giờ tối. Đã dừng lại ở giữa. Thời điểm tốt nhất để bán nhiều món ăn nhất là từ 4 giờ chiều đến tối khi khu phố không cấm ô tô, nhưng vì hẻm nên du khách phải đậu xe và đi bộ để tránh đỗ xe bất tiện. Hai đầu chợ có dịch vụ trông xe mọi lúc, mọi nơi với giá 5.000-10.000 đồng một xe.

Không chỉ có đặc sản Campuchia, Phố ẩm thực Hồ Thị Kỷ còn bán nhiều món ăn khác nhau như Việt Nam, hoa và Thái Lan. From Từ những món ngon đến tráng miệng hấp dẫn du khách nước ngoài. Video: Tâm linh .

Tâm linh