Anh Vũ Quang Dương, 34 tuổi, ngụ Bình Phước, cách đây hơn chục năm bị tai nạn giao thông vỡ xương chậu, vỡ bàng quang. Anh được cứu sống, nhưng vô tình bị biến chứng suy thận. Hai năm trước, anh liên tục sốt cao, kèm theo huyết áp cao, tay chân phù nề, mới phát hiện bị suy thận giai đoạn hai. Anh phải uống thuốc và chạy thận 3 lần / tuần, bệnh tình của anh nhanh chóng thuyên giảm. Anh sút 75 kg xuống còn dưới 50 kg, da đen sạm, ốm yếu, cầm chổi quét nhà cũng không được. – Tháng 10/2019, tại Bệnh viện Đại học Y dược TPHCM, bác sĩ chẩn đoán bệnh ở giai đoạn nặng, tim làm việc quá sức, quá tải. Chị gái của Dương nhớ lại, chị Vũ Thị Huệ, 36 tuổi, cho biết: “Bác sĩ tiên lượng rất xấu. Chạy thận nhân tạo chỉ là biện pháp kéo dài sự sống tạm thời. Chỉ có ghép thận mới có thể cứu được chị tôi.” Quay lại .—— Đây Gia đình có 5 anh chị em, đồng hành cùng Dương nhiều năm chạy chữa. Huệ thấy anh trai ngày càng kiệt quệ về thể xác và tinh thần, cô nói: “Không ai buồn đâu”, cả nhà có đầy đủ dâu, rể. Họ xác định rằng, với tình hình kinh tế như hiện nay thì dù có cố gắng đến mấy cũng không thể chạy thận nhân tạo suốt đời. Mạo hiểm nhưng tốt nhất là phải ghép thận để anh có cuộc sống bình thường, khỏe mạnh, cả gia đình đã đồng ý hiến một quả thận cho anh Dương. Vì tôi sợ không có thời gian để tìm một quả thận phù hợp. Bác sĩ gợi ý nếu người nhà hiến thận cho bệnh nhân thì chi phí sẽ giảm đi rất nhiều và khả năng thành công cao. Huế cho biết. -Anh Dương sau khi được ghép thận. Để nhận được quả thận ghép từ em gái, anh đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Ảnh: Bệnh viện cung cấp.

Nhưng trong quá trình quyết định nhà tài trợ, mọi người đều có một cuộc tranh cãi. Bố mẹ Dương muốn hiến thận cho con nhưng gia đình bắt vì ông bà đã già. Dịch vụ tình nguyện của vợ Dương cũng bị sa thải vì anh chị em giải thích rằng cặp vợ chồng này cần một người khỏe mạnh để hỗ trợ gia đình. Mọi người đều có lý do riêng của họ để cạnh tranh quyên góp. Cuối cùng, anh trai 45 tuổi Vũ Quang Huy đã sử dụng “Quyền có con của cha mẹ” để có được bài thi đầu tiên. Nếu không hợp thì xếp ba chị Huyền, bốn chị Huệ, em gái, Dương Dương, anh rể, em rể theo thứ tự.

Kết quả xét nghiệm, tổ tiên nhóm và các manh mối ban đầu đều tốt, nhưng ông Huey bị cao huyết áp, máu nhiễm mỡ nên không thể hiến. Ở vòng 3 của chị, mọi thứ diễn ra tốt đẹp cho đến khi kết quả xét nghiệm loại mô (HLA) cho thấy chị em chỉ hợp với ruột thừa. Chị Huyền thành khẩn đề nghị bác sĩ tiếp tục cấy ghép.

Tuy nhiên, trước ca mổ một tuần, sau khi hội chẩn và thăm khám toàn diện, BS.BS Ngọc Phương Thảo, chuyên khoa Y tại TP.HCM, thông báo cho gia đình hoãn ca mổ. Bác sĩ giải thích rằng nếu bạn cố gắng cấy ghép, quả thận mới sẽ không tồn tại trong thời gian dài ở người nhận. Anh Dương phải dùng thêm thuốc chống thải ghép và đối mặt với nhiều biến chứng. Bằng cách đó, thận trở nên vô nghĩa.

Sau khi nghe bác sĩ giải thích, gia đình bàng hoàng và anh Dương cũng bị hủy hoại. Một đêm mưa, anh bỏ nhà đi. Dương nói về quyết định đầu thú vào đầu năm nay.

Cả nhà đi, mấy ngày sau tiễn Dương về trong tình trạng gần như vô hồn. Không ai tố cáo hay nghi ngờ tại sao Dương lại hành động như vậy. Từ Huệ hôn em trai: “Nếu bệnh nhân là anh, anh có muốn cho em một quả thận không? Còn anh. Anh sẽ cứu em bằng mọi giá!” Anh Dương im lặng, rồi đồng ý nhận thận của em gái.

Vợ chồng chị Huệ (phải) và anh Dương đang khám sau ghép thận. Ảnh: Thu Anh .

Một mặt, chị Huệ kêu gọi mọi người “truy tìm” mình, mặt khác đến bệnh viện kiểm tra. Vào Bình Dương-Sài Gòn cách đây hơn một tháng, kết quả thận tương thích và phù hợp cho cả gia đình bị vỡ. Ca phẫu thuật cấy ghép được thực hiện vào ngày 3/8 và thành công hơn cả mong đợi.

Đến nay anh Dương đã bình phục khoảng 60% và quả thận mới hoạt động tốt. Sức khỏe của Huệ đã ổn định, cô đã trở lại trường dạy yoga vào tuần thứ hai sau ca mổ. Chị Huệ cho biết: “Chia sẻ một phần cơ thể với anh chưa bao giờ là một lựa chọn khó khăn đối với chị.”

“Chỉ cần người mình yêu được sống khỏe mạnh thì anh chị em mình sẽ không hối hận.” Bà Hứa nói chuyện.

Xin’an