Vào đầu tháng 7, blogger video người Malaysia Nigel Ng đã đăng một video phản ứng với hướng dẫn làm bánh gạo kiểu Trung Quốc của BBC Food. Người quay video hài hước có biệt danh là Uncle Roger (Chú Roger) đã tá hỏa khi thấy MC Hersha Patel đổ gạo đã nấu chín vào một cái rây và tráng lại bằng nước máy.
“Cô ấy xả hết nước qua một cái rây. Một cái chao để lấy cơm? Không phải mì ống!” Nigel hét lên. Anh ta phàn nàn rằng đầu bếp Patel đã rửa sạch cám gạo và làm hỏng bữa ăn.
Video: Nigel Ng
Nigel tin rằng những video hài hước đã gây phẫn nộ trên mạng xã hội. Cho đến nay, video đã nhận được hơn 10 triệu lượt xem trên YouTube và 40 triệu lượt tương tác trên Twitter. Vì cô ấy chưa bao giờ vo gạo trước khi nấu nên cơm luôn bị dập bởi quá nhiều nước. Trứng phải nấu với cơm nguội quá chín-Nigel, sống ở London (Anh), cố gắng làm dịu tình hình bằng cách quay video với Patel và tuyên bố hợp tác trong tương lai kế hoạch. “Anh chàng này đã gây ra một cuộc tranh cãi và tôi đã bị cười nhạo”, Patel nói trong video. Cô ấy tuyên bố rằng cô ấy có thể nấu ăn và chỉ làm theo các công thức nấu ăn của BBC.
Vào ngày 9 tháng 8, Nigel đã đăng tải một video, đến thăm nhà Patel và nếm món cơm chiên theo công thức riêng của anh ấy. Cô Nigel đã cho phiên bản cơm chiên này 6 trên 10. Tôi thực sự thích hương vị của cơm chiên với nước tương, và thậm chí còn đề nghị thêm bột ngọt.
Patel và Nigel cuối cùng đã xuất hiện trong video mới. Ảnh: Twisted Sifter-Cuộc tranh cãi xung quanh video BBC Food và sự phản đối mạnh mẽ từ cộng đồng người dùng mạng châu Á đã làm dấy lên những cuộc tranh luận về sự giao thoa, văn hóa … và các vấn đề ẩm thực. Phiên bản của người được phép nấu ăn. –Tìm hiểu thêm
Tên đầy đủ của công ty là Michael Tran, một chú chó 5 tuổi của Bảo Trân (1993), quê ở Thành phố Hồ Chí Minh. Cô thường di chuyển bằng xe riêng của công ty và ghi lại những cảnh đẹp. Với vẻ ngoài dễ thương, những bức ảnh của Cơ được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội. Chú chó tên đầy đủ là Michael Trần, đến từ Bảo Trân (1993) tại TP.HCM và được 5 tuổi. Cô thường di chuyển bằng xe riêng của công ty và ghi lại những cảnh đẹp. Với vẻ ngoài dễ thương, những bức ảnh của Cơ được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội.
Cô ấy chụp ảnh ở Hồ Lớn Xanh. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Tại đây, du khách có thể chụp ảnh cùng cừu và check in tại bến tàu ven sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn …- Trân đam mê du lịch và thích đi du lịch. Vì vậy, Cơ đã thích đi chơi từ khi còn nhỏ. “Tôi thực sự muốn lưu giữ ký ức của Co và để mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch và trở thành người bạn đồng hành trong hành trình của con người”. Công ty chụp hình tại Hồ Đá Xanh. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Tại đây, du khách có thể chụp ảnh cùng cừu và check in tại bến tàu ven sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn …- Trân đam mê du lịch và thích đi du lịch. Vì vậy, Cơ đã thích đi chơi từ khi còn nhỏ. “Mình rất muốn lưu lại kỉ niệm của công ty, và để mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch, là người bạn đồng hành trong mọi hành trình của con người.” Trên đây là ngõ 107-109 (Trần Phú), đây là đầu Cổng lên máy bay nổi tiếng. Trước hẻm có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, nhà hàng … với những người nuôi chó khác.
Ảnh là ngõ 107-109 điểm đăng ký Trần Phú. Nổi tiếng ở Vũng Tàu. Trước hẻm có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, cửa hàng … với những người nuôi thú khác.
Khi đến cổng góc Nghinh Phong, Trân dẫn Cơ đến với thần tượng. Ở phía bên kia là một quán cà phê bỏ hoang với cánh tay của bạn dang ra (còn được gọi là tượng Chúa Kitô). Người chủ và chú chó đi dọc theo con đường lên cầu thang cho đến khi ra biển.
“Đặc biệt nhất ở đây là Cổng Trời. Bạn có thể ngắm cảnh biển từ trên đỉnh núi và tận hưởng cảm giác thư thái lúc chiều tà”, Trân nói.
Khi đến cổng trời ở Nghinh Phong, Trần đã dẫn Cổn đến bức tượng (còn gọi là tượng Chúa Kitô) với hai cánh tay dang rộng. Đó là một quán cà phê bỏ hoang. Người chủ và chú chó bước lên cầu thang theo lối mòn và tiến thẳng ra biển.
“Đặc biệt nhất ở đây là Cổng Trời. Từ trên đỉnh núi có thể phóng tầm mắt ra biển, thư thái tận hưởng cảnh hoàng hôn mát mẻ, dễ chịu, nhẹ nhàng.
Đèo Hải Đăng Đó cũng là địa điểm mà Trân và Cơ đến Vũng Tàu lần này, đến đây vào đúng mùa du khách sẽ thấy hai bên đường là những hàng phượng vĩ đỏ cam rực rỡ.
Đèo hải đăng cũng là nơi Trân và Cơ tham gia chuyến du lịch Vũng Tàu này Địa điểm Khi đến đây vào đúng mùa du khách sẽ bắt gặp những hàng phượng vĩ đỏ cam rực rỡ hai bên đường.
Địa điểm yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem dọc bờ biển Vũng Tàu. Giá một suất nước đá hoặc nước Dao động từ 35.000 đến 60.000, sau khi mua kem, du khách có thể đi xe buýt đầy màu sắc.
Địa điểm yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem ven biển Vũng Tàu. Giá một suất kem hoặc nước dao động từ 35.000 đến 60.000 Không. Sau khi mua kem, du khách có thể đi xe buýt băng đầy màu sắc Hình ảnh, vấn đề duy nhất của tôi là thỉnh thoảng Cơ gặp những con chó khác và nó mất bình tĩnh và đánh nhau.Ôi, xe chưa bao giờ bị bệnh, biết chụp ảnh. Tôi chỉ có một vấn đề. Đôi khi công ty gặp phải những con chó khác, nó mất bình tĩnh và cãi nhau “, Trân vui vẻ cho biết. Ngoài ra: Du lịch cùng mèo ở Trung Quốc
Vào ngày Hà Nội chấm dứt tình trạng xa lánh xã hội vào cuối tháng 4, Trần Phi Long lập tức bay vào Đà Nẵng trong chuỗi nhà hàng của mình và thành lập một cửa hàng mới ở đó. Đây sẽ là một câu lạc bộ bia nhìn ra sông Hàn, nằm trên đường Trần Văn Trứ – một khu phố mới với hàng loạt nhà hàng ăn ngon.
Trong vòng 3 tháng tại Việt Nam không xảy ra lây nhiễm cộng đồng, các chuyến bay quốc tế không được nối lại nhưng lượng khách nội địa đến Đà Nẵng đã tăng 90%. Trong tháng Bảy, hơn 1,4 triệu người đã đến thành phố, đánh dấu một mùa hè sôi động cho ngành du lịch miền Trung. Nhà hàng đã hoàn thành phần trang trí cuối cùng vào cuối tháng 7 và dự kiến khai trương vào ngày 1/8. Tuy nhiên, chỉ cần khai trương trong vòng một tuần 24/7, Đà Nẵng dường như bị nghi nhiễm nCoV. Sáng 25/7, người đàn ông 57 tuổi được xác định là “Bệnh nhân 416”. Ba ngày sau, thành phố cách ly hơn 1,1 triệu người với xã hội, và tất cả các phương tiện vận chuyển hành khách đến và đi đều tạm ngừng hoạt động. Anh Long bị kẹt ở thành phố này cũng không khỏi chạnh lòng khi mỗi ngày nghe hàng chục trường hợp khác, đến sáng 31/7 đã ghi nhận 45 trường hợp.
Các tình nguyện viên trong bếp dịch vụ phải khám sức khỏe hàng ngày. Ảnh: HP
Không có buổi khai trương ngày 1/8 như dự định, không có hoa chúc mừng, không có thực khách ngồi chạm cốc và gọi đồ ăn. Chỉ vài chục người đeo khẩu trang và găng tay, đóng gói hơn 2.000 suất cơm và canh, chuyển đến các thành phố và vùng sâu vùng xa. Bận rộn, nhưng không lộn xộn.
Trần Phi Long đã vào bếp từ 8 giờ sáng. Anh đeo khẩu trang, trùm khăn kín đầu bằng ni lông, tách cơm và canh, sắp xếp đồ tráng miệng và quấn để kịp giao cơm cách ly đến 10h30 sáng và 5h chiều. Sau khi hoàn thành công việc, ngày đầu tiên làm việc kết thúc lúc 9h . Quần áo trên người nồng nặc mùi thức ăn, “trông không giống quản lý cấp cao nữa”
Nhà hàng nơi anh Long làm quản lý trở thành con của “Bếp Đà Nẵng” và hai bếp ở quận Hải Châu Nhà bếp thứ ba sau đó. Sau ngày 28/7, TP Đà Nẵng. Là một chuyên gia ẩm thực, bà kêu gọi các cộng đồng ăn uống (công ty cung cấp suất ăn, quán ăn) trên địa bàn TP Đà Nẵng tổ chức bếp ăn, nấu cơm đưa vào bệnh viện, có khu cách ly cho các bác sĩ, bộ đội. Chống dịch đầu tay. Chỉ trong vòng một ngày, có hơn 100 chủ khách sạn quy mô lớn và quản lý cấp cao đang hoạt động tại Đà Nẵng, với tinh thần “ai cũng có thể đóng góp”.
Chuỗi cung ứng bếp ăn tuân thủ quy định an toàn thực phẩm của Bộ Y tế. Các tình nguyện viên tham gia phải được kiểm tra nCoV hàng ngày và các báo cáo y tế. Họ chia thành ba tổ công tác, mỗi tổ khoảng chục người, không đông, không đảm bảo an toàn cho công tác phòng chống dịch. Nguyên liệu được chuyển từ trang trại ở Đà Lạt về, do chủ nhà hàng cung cấp.
Trần Phi Long và hơn 20 nhân viên nhà hàng, giám đốc ẩm thực, bếp trưởng tình nguyện Resservir. Mong muốn “xả dịch rồi tính chuyện kiếm tiền, giờ chỉ muốn chia sẻ với Đà Nẵng”.
Lần đầu tiên tôi đến Long làm cơm cho phòng kiểm dịch, “hơi lộn xộn”. Anh kể, hôm đó, đầu bếp mượn một chiếc lò có thể hấp 300 suất cơm trong một giờ. Thao tác không quen thuộc, họ phải điều chỉnh, và cuối cùng cơm trở thành nếp. Tôi chỉ mong “bữa ăn này không khó nuốt”.
Thực đơn của mỗi bữa ăn được cân đối giữa thịt, cá và rau, để bác sĩ và những người bị cách ly không cảm thấy nhàm chán. Nhiếp ảnh: H.P
Trước sự cô lập của xã hội, vì sân bay và nhà ga đông đúc, thành phố chứng kiến một nhóm người chạy trốn khỏi dịch bệnh. Bích Hương, quản lý truyền thông tại một khu du lịch ở Đà Nẵng, ngay lập tức nhấc máy gọi về nhà: “Lần này con không có ở nhà” mặc cho mẹ cô phàn nàn.
Tôi nhớ đợt dịch đầu tiên vào đầu tháng 3. Thành phố ghi nhận 6 trường hợp mắc, chủ yếu là du khách nước ngoài. Sau đó Bích Hương trực tiếp xách va li trở về sân bay miền Tây quê nhà, tránh hai tháng dịch. “Khi biết tin về Covid, tôi rất sợ. Gia đình đã ra mặt trước và Hương chỉ muốn quay về với bố mẹ”, cô nói. Trong suốt ngôi làng, cô Hoàng quyết định ở lại. Trong khi tìm hiểu về suy nghĩ của bà Trek, bà đã ngay lập tức tham gia vào vai trò lãnh đạo truyền thông. Một ngày, Hương chỉ ngủ được 3-4 tiếng để điều phối công việc.
Đã gần hai tuần trôi qua, và nhà bếp gần như đã hoạt động ổn định. Thực đơn mỗi bữa khác nhau, đủ chất bột đường, đạm và rau củ để người ăn không bị ngán. Số bữa ăn nhận được từ cơ quan y tế thành phố, số bữa ăn trong ngày và số lượng nhóm. Ban điều hànhPhát một số tại mỗi điểm và ghi lại mẫu cần xác minh. Ngày 2 lần trực vào 10h30 và 5h sáng để cách ly các bộ đội có trách nhiệm thay vì trực tiếp làm để đảm bảo an toàn cho ổ dịch.
Chị Bích Hường (trái) chuẩn bị hộp cơm cùng các tình nguyện viên. Ảnh: H.P
Ngoài các thành viên, số tiền gây quỹ cho các hoạt động của nhóm còn đến từ sự ủng hộ của cộng đồng. Mạnh thường quân đôi khi chỉ là dân thường, gánh 5 kg gà sạch. Hoặc là chủ Nông trường Đắk Lắk gửi từ khu cách ly vài xô sữa dê … về, hoặc ảnh cho thấy gạo đã dùng hết. Nhưng đôi khi, Shanen cũng tiếc vì món ăn mang đi của mình vẫn còn nóng hổi nhưng khi các nhân viên y tế, chiến sĩ đã làm xong việc mở hộp cơm ra đã nguội lạnh vì để lâu mới ăn. Mừng là sáng đọc nhiều bài không có bệnh nhiễm trùng mới. Người ta hy vọng rằng những ngày gạo kiểm dịch sẽ sớm kết thúc, vì điều đó có nghĩa là dịch bệnh có thể được kiểm soát.
Riêng Bích Hương, khi Đà Nẵng hết dịch, cô sẽ đặt vé sớm nhất có thể. Tây thì để bố mẹ yên tâm đi xem mặt.
Trong ảnh, trung tâm Leh, Jammu và Kashmir nằm ở độ cao 3.524 m. Leh là thủ đô của Vương quốc Ladakh, với khoảng 27.000 cư dân.
Trung tâm của Leh là bang Chamu và Kashmir, cao 3.524 m so với mực nước biển. Leh là thủ đô của vương quốc Ladakh và có khoảng 27.000 cư dân.
Trong khoảng thời gian từ tháng 5 đến tháng 10, đây là thời điểm tốt nhất để du lịch Ladakh vì trên đường không có tuyết. Từ tháng 6 đến tháng 9, nhiều tour du lịch bằng xe máy được cung cấp cho khách du lịch. Tháng 10 là mùa thu, cả làng ngập tràn lá đỏ vàng.
Vào mùa đông, từ tháng 11 đến tháng 4, bạn nên chọn đi bộ đường dài. Vượt qua Chadar hoặc hướng tới Thung lũng Spiti. Thời tiết tháng 4 còn se lạnh nhưng lại là mùa hoa mận nở.
Tháng 5-Tháng 10 là thời gian tốt nhất để đến thăm Ladakh, vì không có tuyết trên đường. Từ tháng 6 đến tháng 9, nhiều tour du lịch bằng xe máy được cung cấp cho khách du lịch. Tháng 10 là mùa thu, cả làng ngập tràn lá đỏ vàng.
Vào mùa đông, từ tháng 11 đến tháng 4, bạn nên chọn đi bộ đường dài. Vượt qua Chadar hoặc hướng tới Thung lũng Spiti. Tháng 4, tiết trời còn se lạnh nhưng lại là mùa mận chín.
Trong trường hợp không có Covid-19, Ấn Độ cho phép xin thị thực trực tuyến thuận tiện với chi phí khoảng 70 đô la Mỹ. Hành khách có thể xin thị thực từ ba tháng đến hai tuần trước khi khởi hành.
Nếu đến Ladakh bằng máy bay, hành khách sẽ hạ cánh tại Sân bay Kushuk Bakura Limpozi. Du khách được khuyên nên uống nhiều nước để tránh bị sốc nặng trong vài ngày đầu sau khi đến đây.
Khi Covid-19 ra mắt, Ấn Độ đã cho phép cấp thị thực trực tuyến rất tiện lợi, có giá khoảng 70 đô la Mỹ. Khách du lịch có thể xin visa sớm nhất là 3 tháng trước khi khởi hành đến tối đa là 2 tuần.
Nếu đến Ladakh bằng máy bay, du khách sẽ hạ cánh tại sân bay Kushuk Bakula Limpozi. Khuyến cáo du khách nên uống nhiều nước trước khi đến đây vài ngày để tránh ảnh hưởng độ cao.
Trong ảnh là khu chợ bán hoa quả, thực phẩm … Có thịt cá đóng hộp nên du khách không cần tích trữ quá nhiều đồ ăn.
Hầu hết các món ăn Ấn Độ đều có cà ri, mùi nồng không hợp với thực khách Việt Nam nên hãy lưu ý khi chọn món.
Hình là chợ bán trái cây, đồ ăn … Có thịt cá đóng hộp nên du khách không cần tích trữ quá nhiều đồ ăn. — Hầu hết các món ăn Ấn Độ đều có mùi thơm masala, không hợp khẩu vị với thực khách Việt Nam nên bạn lưu ý khi lựa chọn thực phẩm. Trong quá khứ, mọi người thường đánh thuế đối với hàng hóa đi qua vương quốc từ Kashmir, Tây Tạng, Punjab và Thổ Nhĩ Kỳ.
Kể từ năm 1974, Ladakh đã mở cửa đón khách du lịch, tạo ra hàng nghìn việc làm cho cư dân và đóng góp tới 50% GDP cho Punjab và Thổ Nhĩ Kỳ.
Kể từ năm 1974, Ladakh mở cửa cho tất cả các ngành du lịch, tạo ra hàng nghìn việc làm cho cư dân và đóng góp tới 50% GDP.
An ninh nguồn nước là một vấn đề lớn ở Tutuk, ngôi làng cực bắc của Ladakh. Để có thể uống nước, hầu hết mọi người đều đun chảy băng tan ở các sông suối ở miền bắc Pakistan. Vào ban đêm.
An toàn nước là một vấn đề quan trọng ở làng Turtuk ở cuối phía bắc Ladakh. Để có nước uống, hầu hết mọi người uống nước đá tan chảy của các con sông ở miền bắc Pakistan.
Bên ngoài Leh hầu như không có sóng điện thoại, điện sinh hoạt chỉ mất 2-3 tiếng. vào ban đêm. Người dân chủ yếu theo đạo Phật và đạo Hồi Tây Tạng. Tại đây, du khách có thể dễ dàng bắt gặp những nhà sư bán khăn len, sữa dê, giấy da như người dân.
Người dân chủ yếu theo Phật giáo Tây Tạng và Hồi giáo. Khách du lịch có thể dễ dàng bắt gặp những nhà sư bán khăn giấy len, sữa dê, giấy da như người.
Tu viện Chemrey cách trung tâm Leh khoảng 40 km, thuộc Giáo hội Phật giáo Drukpa, nơi được dành để phụng sự Vua Sengge Namgyal vào giữa nhiệm kỳ. Thế kỷ 17. Ngoài khung cảnh đẹp như tranh vẽ, tu viện còn lưu giữ một bức tượng của Padmasambhava và 29 quyển kinh viết bằng chữ vàng.
Tu viện Chemrey cách trung tâm Leh khoảng 40 km, có Giáo hội Phật giáo Drukpa, dành riêng cho Vua Sengge Namgyal vào giữa thế kỷ 17. 29 quyển được viết bằng chữ vàng.
Du khách có thể sống ở làng Karzok. Trong vòng 10 ngày, giá thức ăn, khách sạn và xe hơi khoảng $ 500.
Đây là một trong những ngôi làng cao nhất thế giới, 4570 mét trên mực nước biển. Trên mực nước biển. Cho đến năm 1947, làng Karzok nằm trên tuyến đường thương mại Trung Á và là nơi tọa lạc của Thung lũng Rupshu.
Con người sống bằng nghề nông.Lều bằng lông hoặc da bò, đặc biệt là những lều có lỗ thông hơi phía trên có thể thoát khói. Ngoài ra, họ cũng bán muối do sông Puja khai thác từ các cánh đồng lớn để đổi lấy ngũ cốc và các nhu yếu phẩm khác.
Trong những năm gần đây, nhiều bộ lạc du mục đã bắt đầu thay đổi phương pháp của họ. Sống để thích ứng với hiện đại hóa.
Du khách có thể sống ở làng Karzok. Giá ăn uống, khách sạn và xe khoảng $ 500 cho 10 ngày.
Đây là một trong những ngôi làng cao nhất thế giới, 4570 mét trên mực nước biển. Trên mực nước biển. Cho đến năm 1947, làng Karzok nằm trên tuyến đường thương mại Trung Á và là nơi tọa lạc của Thung lũng Rupshu.
Người dân sống bằng nghề nông nên có lều bằng lông thú hoặc da bò, đặc biệt lỗ thông hơi phía trên có thể hút thuốc. Ngoài ra, họ cũng bán muối do sông Puja khai thác từ các cánh đồng lớn để đổi lấy ngũ cốc và các nhu yếu phẩm khác.
Trong những năm gần đây, nhiều bộ lạc du mục đã bắt đầu thay đổi phương pháp của họ. Sống để thích ứng với xu hướng hiện đại.
Sa mạc Ladakh có khí hậu lạnh và nhiệt độ thay đổi trong ngày. Cư dân chủ yếu sống dựa vào cừu, gia súc, dê và ngựa. Sừng dùng làm nông cụ, thịt làm thức ăn và phân dùng làm chất đốt.
Ngoài ra, ngựa Ladakh rất nhanh và bền nên được sử dụng làm phương tiện đi lại.
Phô mai dê dài với bộ lông mịn, dùng để làm khăn choàng.
Sa mạc Ladakh có khí hậu lạnh và nhiệt độ liên tục thay đổi trong ngày. Cư dân chủ yếu sống dựa vào cừu, gia súc, dê và ngựa. Sừng dùng làm nông cụ, thịt làm thức ăn và phân dùng làm chất đốt.
Ngoài ra, tốc độ và sức mạnh của ngựa Ladakh cũng nhanh nên được dùng để chở hàng. Những con dê dài, mịn được dùng để làm khăn choàng.
Pangong Tso (Pangong Tso) hay Hồ Pangong (Pangong Lake) nằm giữa Ấn Độ và Tây Tạng, cao khoảng 4350m so với mực nước biển, rộng 5km và dài 134km. Vào mùa đông, mặc dù nước rất mặn nhưng hồ đóng băng hoàn toàn.
Pangong Cuo hay Hồ Pangong cao khoảng 4.350 m so với mực nước biển, rộng 5 km và dài 134 km. ‘Ấn Độ ở Tây Tạng. Vào mùa đông, mặc dù nước rất mặn nhưng hồ đóng băng hoàn toàn.
Bill Converse chưa từng tham gia lễ hội mô tô lớn nhất thế giới. Nhưng năm nay anh đã lái xe 29 giờ từ Georgia đến Nam Dakota để bán áo phông tại sự kiện thường niên này. Converse yêu thích mối quan hệ thân thiện và thoải mái giữa các vị khách. Họ “yêu đất nước, quốc kỳ và tổng thống.” Ảnh: Insider-Lễ hội âm nhạc kéo dài trong mười ngày. Hàng nghìn du khách đã đổ xô đến thị trấn nhỏ Sturgis trong đợt dịch bệnh này. Lễ hội âm nhạc năm nay dự kiến thu hút nửa triệu người. Mọi người cho rằng con số này thấp hơn năm ngoái, khi có trung bình 700.000 lượt khách mỗi kỳ.
Sturgis giống như nước Mỹ mà anh ta biết. Với sự giúp đỡ của một người hoàn toàn xa lạ, Converse có thể nói chuyện. “Mọi thứ đều tuyệt vời. Hành vi của họ giống như không có Covid-19 ở đây”, Converse nói. Đại dịch đã giết chết hơn 163.000 người Mỹ. Anh ấy tiếp xúc trực tiếp với hàng nghìn người từ khắp nơi trên đất nước vào mỗi cuối tuần và chưa bao giờ gặp nCoV. Anh cho rằng nhiều người ở lễ hội như anh không tin rằng những con số chết là chính xác. Đối với Converse và nhiều người khác, đây có thể là một “thuyết âm mưu”. -Nhiều du khách tin rằng Covid-19 là một trò lừa bịp, và nỗi sợ hãi về đại dịch này đã bị thổi phồng. Ảnh: Insider
Converse đồng ý với các biện pháp phòng chống dịch bệnh của chính phủ, nhưng: “Nếu bạn lo lắng về Covid-19, hoặc bạn có nguy cơ cao, hãy ở nhà. Chính phủ đã sai khi ngăn chặn nó. Tôi phải ở nhà vì Những người khác có thể bị bệnh. ”- Nhưng không phải ai cũng coi Covid-19 là“ huyền thoại ”. Pinard thật là một ví dụ. Vị khách đến thăm Arizona tin chắc rằng đại dịch chỉ là một trò lừa bịp cho đến khi anh ta có kết quả xét nghiệm dương tính với nCoV. Pinard vẫn đang hồi phục sau trận chiến kéo dài 15 ngày với Covid-19.
“Một số người không biết chuyện gì đã xảy ra,” Pinard nói. Là một nhân chứng cho đại dịch, bây giờ tôi nghĩ rằng đây không phải là một trò lừa đảo.
Khác với đám đông, Pinard đeo khẩu trang khi tham gia các hoạt động và cố gắng giữ khoảng cách với mọi người, thường là với những người khác. Khi nhìn thấy khẩu hiệu gắn mác âm mưu “Covid-19”, anh ta lắc đầu. Pinard nói rằng nhiều người thích anh ấy. Một số người bị chế giễu vì đeo mặt nạ, nhưng Pinard không gặp vấn đề tương tự.
Vào ngày 10 tháng 8, Pinard đến một quán bar địa phương và rời đi ngay sau khi gặp gỡ mọi người. thế giới. Hắt hơi trong quán bar. Pinard lo lắng: “Họ đang đua nhau xem ai có thể hắt hơi, nơi xa nhất. Mọi người đang cười và vỗ tay. Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra”. Anh lo lắng rằng sau lễ hội, khi khách đến đây và trở về nhà, cả nước. Nhiều bang sẽ chứng kiến sự gia tăng các bệnh nhiễm trùng. Cười với người biểu diễn. Ảnh: Insider-Kể từ ngày 9/8, người dân Mỹ đã tụ tập tại các quán bar, phớt lờ mọi đề nghị của chính quyền địa phương về việc đeo khẩu trang để phòng chống dịch bệnh. Theo thống kê từ Cơ quan Tuần tra Đường cao tốc Nam Dakota, gần 90 người đã bị bắt vì tàng trữ ma túy trong vòng hai ngày của kỳ nghỉ lễ, và có 286 trường hợp vi phạm pháp luật khác. Các quan chức thành phố cho biết, hơn 50% cư dân hy vọng sẽ hủy bỏ sự kiện năm nay, mọi người vẫn sẽ đến và nỗ lực hết mình. Mark Schulte, giám đốc Bệnh viện Monument Health Sturgis cho biết, không thể đoán trước được việc nhiễm trùng có xảy ra đột ngột sau vụ việc hay không. Nhưng bệnh viện đã chuẩn bị sẵn sàng mọi phương án để đối phó với tình trạng này và sẵn sàng tiếp nhận số người đến khám.
Chính quyền địa phương cũng khuyến khích người cao tuổi và những người có khả năng phải ở nhà trong thời gian lây nhiễm. Số ngày hoạt động. Sau sự kiện này, chính phủ sẽ tổ chức một cuộc thử nghiệm nCoV quy mô lớn cho người dân địa phương. Ngoài ra, khi cung cấp dịch vụ cho khách du lịch trong kỳ nghỉ lễ, những người dân địa phương điều hành các cửa hàng đều đeo khẩu trang và giữ thái độ xa cách xã hội.
Bất chấp Covid-19- — Anh Minh (theo “người đề xuất”), người Mỹ đổ xô đi tắm biển
Tôi háo hức đến Mungyeong vào đầu tháng 11 để ngắm những hàng anh đào vàng rực trong nắng hay trên đỉnh lá phong đỏ rực. Xuất phát từ Busan, tôi và một nhóm bạn dành khoảng 3 tiếng trước khi di chuyển đến một thành phố ở miền trung Hàn Quốc.
Nhìn ra cửa sổ, Mungyeong hoàn toàn khác với tưởng tượng của tôi. Tôi sẽ đến quốc gia phát triển lớn thứ ba ở Châu Á. Ở đây không có những tòa nhà chọc trời hay sương khói mà là một thành phố yên tĩnh, nằm lặng lẽ dưới chân núi.
Giữa màu đỏ và vàng của những cây rụng lá, tôi đột nhiên bị cuốn hút. Vì vườn táo hai bên đường kéo dài đến tận sườn đồi.
Mùa táo ở Hàn Quốc có thể kéo dài đến tháng Ba. Đoán chừng, cô bắt đầu giải thích rằng thời điểm này Hàn Quốc đang vào mùa thu hoạch táo, lê, hồng và các loại trái cây khác… Chỉ có một người tưởng tượng rằng cây táo có thể cho ra những chùm quả xanh, nhỏ và chua như mình. Những trái táo đỏ tươi rủ xuống vườn trước nhà có sức quyến rũ lạ thường, khơi dậy trí tò mò của mọi người.
Sau đó chúng tôi cũng đến vườn táo. Khác với South Garden, khách đến đây mua vé và ăn tùy ý. Tại đây, táo được hái sẵn và bán ngay tại cổng vườn. Vì là để bán nên nhà vườn chỉ đồng ý cho khách vào nếu đồng ý mua ít nhất 10 kg táo.
Lúc đầu tôi nghĩ đó không phải là một con số nhỏ, nhưng phải đến khi tôi đạt được quả táo đầu tiên. Tôi nhận ra rằng mỗi người chúng ta chỉ cần hái từ 2 đến 3 loại quả là đủ số lượng cần thiết.
Theo chủ nhân, có khoảng 170 cây, mỗi cây có thể cho 40 kg táo. Để kết trái và thu hoạch, cây phải được trồng ít nhất 4-5 năm. Các cây táo được trồng thẳng hàng, cách nhau khoảng 2m, được phủ nilon trắng để giữ ẩm.
Táo chín thơm, ngọt và ngậy.
Mặc dù những cây táo ở đây đã khoảng 10 năm tuổi nhưng chúng chỉ bằng một nửa của tôi. Táo chín thành từng chùm, chủ vườn nên dùng thanh gỗ đỡ cành ra các hướng. Mỗi quả táo có kích thước bằng một bát ăn cơm và chỉ cần giơ tay lên là bạn có thể dễ dàng nhặt được quả táo. Tuy nhiên, khi quan sát kỹ, tôi thấy các quả nói trên mọc thành chùm với nhau, có màu đỏ và đỏ tươi. Vì vậy, tôi quyết định chọn một chiếc que đặc biệt để chọn những quả này, chiếc que có thể mở ra như một bàn tay để lấy quả táo ra khỏi cành.
Chủ vườn đang gọi với vẻ vui mừng, gọi chúng tôi đến thử hái táo. Đây có thể là lần đầu tiên tôi được thưởng thức những quả táo tươi như vậy. Cắn cái vỏ ngọt lịm, tôi cảm nhận ngay được vị ngọt mát của nước táo tràn ra. Cùi không chỉ giòn, giòn mà còn có màu vàng ngọt. Quả táo ở trong bụng tôi ngay lập tức, và nó khiến tôi cảm thấy no.
Sau một thời gian sờ, hái và đuổi táo, tôi cảm thấy vui vì điều đó. Ngồi trên cây để nghỉ ngơi. Một cơn gió thu se lạnh thổi đi, thậm chí còn tỏa ra chút nhiệt khi tia nắng xuyên qua kẽ lá trên mặt. Xung quanh tôi, một nhóm bạn hăng hái làm những quả táo đủ hình dáng, những quả táo được treo lên cao.
Chị Hoa – vợ Việt Nam tại Hàn Quốc cho biết, chuyện hái táo ở nhà chồng đã trở thành công việc quen thuộc của chị. Đây là công việc gian nan cần cả gia đình tham gia vào mỗi vụ thu hoạch. Bà Hoa cũng cho biết thêm, nhiều người Hàn Quốc, đặc biệt là sinh viên đại học thường chọn cách hái táo bán thời gian. Họ có thể sử dụng ngày cuối tuần rảnh rỗi để đăng ký tại một trang trại địa phương.
Giá 4.000 won (80.000 đồng) để bán một kg táo trong vườn
Đó là một trải nghiệm khó quên nhưng khó quên khi làm nông dân trong vài giờ. Không chỉ được ăn, được hái táo mà chúng ta còn có thể mua táo về làm quà, rẻ hơn trong siêu thị. Với tôi bây giờ ngoài màu vàng rực của cây lá, mùa thu ở Hàn Quốc còn là màu đỏ của những chùm táo hôi, mùi này xuất phát từ những thùng táo mang về Việt Nam. -Xem thêm: Bộ ảnh mùa thu tuyệt vời của Hàn Quốc-Vy An
Tên đầy đủ của công ty là Michael Tran, một chú chó 5 tuổi của Bảo Trân (1993), quê ở Thành phố Hồ Chí Minh. Cô thường di chuyển bằng xe riêng của công ty và ghi lại những cảnh đẹp. Với vẻ ngoài dễ thương, những bức ảnh của Cơ được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội. Chú chó tên đầy đủ là Michael Trần, đến từ Bảo Trân (1993) tại TP.HCM và được 5 tuổi. Cô thường di chuyển bằng xe riêng của công ty và ghi lại những cảnh đẹp. Với vẻ ngoài dễ thương, những bức ảnh của Cơ được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội.
Cô ấy chụp ảnh ở Hồ Lớn Xanh. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Tại đây, du khách có thể chụp ảnh cùng cừu và check in tại bến tàu ven sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn …- Trân đam mê du lịch và thích đi du lịch. Vì vậy, Cơ đã thích đi chơi từ khi còn nhỏ. “Tôi thực sự muốn lưu giữ ký ức của Co và để mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch và trở thành người bạn đồng hành trong hành trình của con người”. Công ty chụp hình tại Hồ Đá Xanh. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Tại đây, du khách có thể chụp ảnh cùng cừu và check in tại bến tàu ven sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn …- Trân đam mê du lịch và thích đi du lịch. Vì vậy, Cơ đã thích đi chơi từ khi còn nhỏ. “Mình rất muốn lưu lại kỉ niệm của công ty, và để mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch, là người bạn đồng hành trong mọi hành trình của con người.” Trên đây là ngõ 107-109 (Trần Phú), đây là đầu Cổng lên máy bay nổi tiếng. Trước hẻm có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, nhà hàng … với những người nuôi chó khác.
Ảnh là ngõ 107-109 điểm đăng ký Trần Phú. Nổi tiếng ở Vũng Tàu. Trước hẻm có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, cửa hàng … với những người nuôi thú khác.
Khi đến cổng góc Nghinh Phong, Trân dẫn Cơ đến với thần tượng. Ở phía bên kia là một quán cà phê bỏ hoang với cánh tay của bạn dang ra (còn được gọi là tượng Chúa Kitô). Người chủ và chú chó đi dọc theo con đường lên cầu thang cho đến khi ra biển.
“Đặc biệt nhất ở đây là Cổng Trời. Bạn có thể ngắm cảnh biển từ trên đỉnh núi và tận hưởng cảm giác thư thái lúc chiều tà”, Trân nói.
Khi đến cổng trời ở Nghinh Phong, Trần đã dẫn Cổn đến bức tượng (còn gọi là tượng Chúa Kitô) với hai cánh tay dang rộng. Đó là một quán cà phê bỏ hoang. Người chủ và chú chó bước lên cầu thang theo lối mòn và tiến thẳng ra biển.
“Đặc biệt nhất ở đây là Cổng Trời. Từ trên đỉnh núi có thể phóng tầm mắt ra biển, thư thái tận hưởng cảnh hoàng hôn mát mẻ, dễ chịu, nhẹ nhàng.
Đèo Hải Đăng Đó cũng là địa điểm mà Trân và Cơ đến Vũng Tàu lần này, đến đây vào đúng mùa du khách sẽ thấy hai bên đường là những hàng phượng vĩ đỏ cam rực rỡ.
Đèo hải đăng cũng là nơi Trân và Cơ tham gia chuyến du lịch Vũng Tàu này Địa điểm Khi đến đây vào đúng mùa du khách sẽ bắt gặp những hàng phượng vĩ đỏ cam rực rỡ hai bên đường.
Địa điểm yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem dọc bờ biển Vũng Tàu. Giá một suất nước đá hoặc nước Dao động từ 35.000 đến 60.000, sau khi mua kem, du khách có thể đi xe buýt đầy màu sắc.
Địa điểm yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem ven biển Vũng Tàu. Giá một suất kem hoặc nước dao động từ 35.000 đến 60.000 Không. Sau khi mua kem, du khách có thể đi xe buýt băng đầy màu sắc Hình ảnh, vấn đề duy nhất của tôi là thỉnh thoảng Cơ gặp những con chó khác và nó mất bình tĩnh và đánh nhau.Ôi, xe chưa bao giờ bị bệnh, biết chụp ảnh. Tôi chỉ có một vấn đề. Đôi khi công ty gặp phải những con chó khác, nó mất bình tĩnh và cãi nhau “, Trân vui vẻ cho biết. Ngoài ra: Du lịch cùng mèo ở Trung Quốc
Đây không chỉ là cơ hội để thư giãn bên người thân yêu, mà du lịch còn có thể giúp nhiều cặp đôi khám phá tính cách thực sự của người bạn đời và thay đổi mối quan hệ tốt – xấu. Sau khi đi du lịch, họ quyết định sống chung hoặc chia tay mãi mãi. Đây là câu chuyện được chia sẻ bởi một số cặp đôi:
Đi du lịch cùng nhau có thể tạo nên bước ngoặt cho mối quan hệ của bạn. Ảnh: Sailing.
“Lên máy bay bất ngờ thấy mình trong tình trạng không ổn định, tôi và bạn trai đang từ nơi về thăm bố mẹ. Cố gắng bật radio nhắc hành khách thắt dây an toàn rồi đi mất 30 phút, có khi chúng tôi tưởng máy bay thật Bị ngã, anh ấy cứ nắm tay tôi và trấn an rằng anh ấy thực sự lo lắng, nhưng khi người khác hét lên và cảm thấy sợ hãi, anh ấy như một viên đá bình tĩnh, nhẫn tâm an ủi tôi rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Có. Bạn trai tôi cư xử thế nào khi bị căng thẳng và sợ hãi. Điều đó giúp tôi an toàn hơn khi ở bên anh ấy, “Cherie, 23 tuổi, —” Dù bạn có nghĩ rằng bạn yêu ai đó hay không, bạn sẽ ít nhiều ghét họ. Skye, 26 tuổi cho biết: “Sau 24 giờ chờ đợi trên chuyến bay ở sân bay Trung Quốc và không thể ăn ngủ bình thường, nhà ga sân bay chính là nơi giết chết tình yêu. – “Vài năm trước, tôi và bạn gái Iceland cùng tham dự một lễ hội âm nhạc cuối tuần. Chúng tôi đã thảo luận về vấn đề này và quyết định nhanh chóng. Cô ấy mang theo 3 chiếc vali và liên tục phàn nàn rằng cô ấy đã quên chuyện gia đình khi đến khách sạn. Morris, 28 tuổi nói: “Bài học là đừng đưa cả nhà đi nghỉ trong vài ngày cuối tuần,” Morris nói. “Tôi và bạn trai cũ đã đi nghỉ. Tôi không hiểu tại sao ngay từ đầu anh ấy đã không thích Hàn Quốc và đang đi trên đường. Anh ấy đã phàn nàn về rào cản ngôn ngữ. Anh ấy phàn nàn về lý do tại sao anh ấy không có đồ ăn phương Tây và không thể truy cập Netflix ở Seoul. Nếu vậy, tôi nên làm gì nếu tôi đi du lịch? Esther, 24 tuổi, nói rằng chúng tôi đã có một cuộc chiến ở đầu chuyến đi, nhưng Ngay sau đó chúng tôi đã có một chuyến đi tốt, chúng tôi hỗ trợ lẫn nhau, anh ấy quan tâm rất nhiều, và Maggie 26 tuổi nói: “Đây là người bạn đồng hành tốt nhất của tôi từ trước đến nay. “Kỳ nghỉ. Mùa xuân. Anh ấy dành toàn bộ thời gian để công khai ngắm nhìn các cô gái Brazil. Tôi hiểu rằng họ xinh đẹp, nhưng sự thiếu tôn trọng của anh ấy khiến tôi muốn tách họ ra. Tôi đã để anh ấy trong chuyến đi và đi với một người địa phương khác. Và dành phần lớn thời gian của tôi cho người bạn đời mới của tôi. Giống như việc bạn phớt lờ tôi, bạn sẽ không ở bên tôi “, Anna, 22 tuổi, nói. – “Chồng đi du lịch thì chán và nói nhiều, cuối cùng phải kêu em đừng nói nữa vì sắp phát điên rồi. Sau đó, anh ấy hiểu rằng đi du lịch cùng nhau thì phải nói ít hơn, và tôi cũng đã tìm hiểu về chuyến đi. Nó là cần thiết để giảm bớt sự khó chịu “, Sam, 24 tuổi, nói. Năm 2010, tôi đi ra ngoài và phàn nàn về tình trạng lộn xộn của phương tiện giao thông công cộng ở London trong vài ngày, tôi thấy anh ta thật nực cười với người Mỹ, như thể cô ấy nghĩ rằng ai cũng nên có ô tô, không nên có nhiều xe buýt và tàu điện ngầm. Kể từ đó, tôi bắt đầu ghét người này và nhận ra cô ấy quá ngây thơ. “Martin 27 .——” Bạn trai lâu năm của tôi (giờ đã đính hôn), sau kỳ nghỉ Giáng sinh năm ngoái, tôi thực sự đã học được nhiều điều hơn Tìm hiểu kỹ về chúng tôi. Tôi biết anh ấy phải quản lý các nhiệm vụ, kế hoạch và đồng thời, anh ấy muốn tôi dẫn dắt và tri ân anh ấy, và tôi cũng hiểu rằng tôi cần anh ấy như một hướng dẫn viên du lịch. Những bài học chúng tôi học được từ cuộc hành trình cùng nhau có thể kỳ lạ, nhưng chúng rất quý giá. Khi đã biết chuyện gì đang xảy ra, rất dễ để duy trì mối quan hệ tốt đẹp “, Jude 25 tuổi. Xem thêm: Đôi bạn trẻ chia sẻ mẹo đi du lịch vòng quanh thế giới — Như Bình (theo thinkcatStation)
MV York được anh quay tại Hòa Bình, Hà Giang và Sa Pa (Phố cũ).
MV The York được quay bởi Hòa Bình, Hà Giang và Sapa (Phố cũ). – Anh cho biết clip được sản xuất một cách tự phát khi đang đi du lịch Tây Bắc, mong muốn quảng bá vẻ đẹp, văn hóa và con người trên mọi miền đất nước Việt Nam.
Anh cho biết clip được sản xuất tự phát khi đang đi du lịch Tây Bắc với mục đích quảng bá vẻ đẹp, văn hóa và con người Việt Nam.
Cùng với Bắc Kinh, hai lần lên Tây Bắc, ấn tượng về vùng đất này là vẻ đẹp của sự yên bình.
Tôi đã đến vùng Tây Bắc hai lần, đối với Kyo, vùng đất này cảm thấy bình yên.
Dù đã khởi quay từ đầu năm nay nhưng đến gần đây Kyo mới tung clip. Anh cho biết thời gian gần đây lượng khách du lịch Tây Bắc ngày càng đông nên anh cũng mong được chia sẻ clip này đến mọi người, mong mọi người cùng tham gia bảo vệ cảnh quan thiên nhiên nơi đây. Clip mới đăng gần đây. Anh cho biết thời gian gần đây lượng khách du lịch Tây Bắc ngày càng đông nên mình cũng muốn chia sẻ clip này với các bạn, mong rằng mọi người cùng chung tay bảo vệ cảnh quan thiên nhiên nơi đây.
“Yêu mảnh đất này, tôi muốn đến bên anh và nói:” Chia sẻ nhiều hơn. “Tôi yêu mảnh đất này, tôi muốn chia sẻ nhiều hơn nữa”. “Sau khi chia sẻ clip, nhiều người tỏ ra thích thú. Thật thú vị với vẻ đẹp của tây bắc do anh ghi lại.
Sau khi chia sẻ clip, nhiều người tỏ ra thích thú với vẻ đẹp của tây bắc do anh ghi lại Clip này “, một khán giả đã để lại bình luận.
” Tôi muốn đi về hướng Tây Bắc khi xem clip này “, một khán giả đã để lại bình luận.
Kyo York cũng đã bình luận trước đó Anh đã sử dụng nhiều MV và quảng bá du lịch Hạ Long (Đảo, Hạ Long) trên Côn Đảo.
Trước đó, Kyo York cũng đã từng sản xuất nhiều MV kết hợp quảng bá du lịch như Vịnh Hạ Long (Côn Đảo) ).
Tác giả Cầu Trường Tiền – Trần Ơi (tên thật là Nguyễn Ngọc Trân) sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Cố đô, anh cho biết mình có niềm đam mê vô hạn với thiên nhiên, cảnh sắc, lịch sử, văn hóa và ẩm thực xứ Huế. Dù bận rộn với công việc kinh doanh nhưng cô vẫn tranh thủ “xách máy” đi chụp lại mọi ngóc ngách của thủ đô xưa. Từ sáng sớm đến đêm khuya, cô đã dành rất nhiều thời gian ở đó để ghi lại khung cảnh của Tongtianqiao.
“Không chỉ gia cố xi măng, cầy hương đã trở thành linh hồn của Huế. Không biết bao nhiêu lần nhưng chúng tôi vẫn khóc. Vẻ đẹp là đây”, Chen Aiai nói. Cầu Trường Tiền được coi là biểu tượng và là trung tâm của cố đô, nối liền hai miền nam bắc. Công trình được hoàn thành vào năm 1899 dưới thời vua Thái Lan, cầu dài khoảng 400 m tính từ hai mố, rộng 6 m. Sáu nhịp và 12 cặp (mỗi cặp 6 cặp) -mỗi ngày, cầu Trường Tiền (Cầu Trường Tiền) mang một vẻ đẹp khác nhau, tuy lúc nào cũng chật ních người, nhưng khi nhìn nước hoa, nước hoa. Khi chảy, bạn sẽ vẫn cảm thấy thư thái và bình yên. Quang cảnh thành phố.
Những người đi bộ, đạp xe, đạp xe, cảnh hàng hóa qua lại hai bên nam bắc chợ Đông Ba … khắc họa một góc Huế của miền quê Huế. Loài hoa quen thuộc với nhiều người dân địa phương vào mỗi buổi sáng.
Thưa các chị, các chị sẽ dậy từ sáng sớm, ngắt những bông hoa còn đọng sương, rồi tấp vào chợ hay vỉa hè đón khách.
Mọi người thường tụ tập ở hai bên công viên, trên các phố đi bộ ở bờ nam và bờ bắc, nơi bạn có thể tập thể dục vào buổi sáng sớm và tận hưởng ánh nắng mặt trời. đã đóng cửa. Hàng phượng vĩ cổ thụ phía dưới bờ nam đã thu hút nhiều bạn trẻ bởi khung cảnh thơ mộng, vừa ngắm cây cầu biểu tượng này vừa tận hưởng làn gió mát lành của sông Hương.
Hoa trắng bao quanh công viên. Bên cây cầu … được trang hoàng lộng lẫy. – Hoàng hôn trên cầu vượt Trường Tiền nhìn từ công viên đường Lê Lợi 23/9.
Một số cây cầu đổi màu lung linh vào ban đêm, thu hút nhiều bạn trẻ đến ghi hình .—— Xialin (Ảnh: Chen Aiai)