Ngày 27/10, Bộ Môi trường Ai Cập xác nhận vụ việc xảy ra gần bờ biển Công viên quốc gia Ras Mohammed gần khu nghỉ dưỡng Sharm el-Sheikh. Hai mẹ con của thợ lặn du lịch Ukraine cùng với một hướng dẫn viên và 4 du khách khác đã bị một con cá mập hói tấn công. Các nhà chức trách Ukraine cho biết nạn nhân 12 tuổi đang hồi phục trong phòng chăm sóc đặc biệt và mẹ của cậu bé bị thương nhẹ.
Mặc dù rất hiếm, một du khách là do bị cá mập tấn công ở Biển Đỏ. Người khách đã thiệt mạng vào năm 2010 và những người khác bị thương. tấn công. Trong video, những con vật này thể hiện thái độ thù địch với con người và được các chuyên gia cho là khác biệt. Bộ cho rằng đây có thể là thủ phạm trong vụ tấn công khách du lịch. Khu vực xảy ra vụ tấn công ngay lập tức bị đóng cửa. Tuy nhiên, chính quyền địa phương luôn tuyên bố rằng khách du lịch rất khó gặp phải cá mập.
Tôi đến Đài Nam vào tháng 10, khi đồng cỏ xanh tươi trở lại sau cơn mưa nặng hạt của khí trời Tây Nguyên, lúc đó đôi chân tôi như mỏi mòn trong không gian chật hẹp của thành phố ồn ào. Tôi chọn Sức mạnh Ác ma vì đó là bức tranh đầu tiên xuất hiện lại khi tôi chuẩn bị “trốn” công việc khiến tôi tràn đầy năng lượng.
Hành trình chinh phục con đường khó khăn gian khổ này cũng giống như bao lần chọn bạn đồng hành, đặt chuyến đi, sắp xếp ba lô … rồi bắt đầu một giấc ngủ dài trên xe. Nét đặc trưng của Tây Nguyên lúc còn trong mơ khiến tôi thao thức, giờ thực sự thức giấc ở một nơi xa. Sự phấn khích đã âm thầm thấm vào trái tim tôi. Đây không phải là chuyến đi bộ đầu tiên của tôi, nhưng nó khá khác biệt, có lẽ vì nó là Tanang-Phan Dũng.
Đài Nam trong xanh vào tháng Mười. Nhiếp ảnh: Danghai
Đoàn xuất phát từ rất sớm vào sáng đầu tiên, hành trình suôn sẻ Như hướng dẫn viên đã nói, việc chuẩn bị cho buổi họp chiều là “khúc dạo đầu”. Điểm nổi bật của tuyến đường này là rừng thông bạt ngàn và thơ mộng ở khu rừng phía đông đặc trưng.
Sau khi cây thông nghỉ ngơi vào buổi chiều, có một cuộc đấu tranh thực sự giữa những kẻ chinh phục và địa lý. Hình dáng uốn lượn của những ngọn đồi cao liên tiếp. Khung cảnh càng hấp dẫn, những con dốc càng hấp dẫn, con đường dài nhìn từ trên cao giống như sợi dây nối núi giữa những ngọn đồi, cảnh vật phía xa sẽ không dừng lại. Cây cỏ rậm rạp ẩn hiện trên đồi, cảnh vật mênh mông hư ảo hiện ra khiến tim ai cũng đập nhanh hơn.
Khi hoàng hôn dần buông xuống, du khách tập trung tại khu cắm trại để chuẩn bị bữa tối. Từ trên đỉnh núi nhìn xuống, đó là sự giao hòa giữa đất trời. Lúc chiều tà, mọi người trong đoàn cùng thưởng ngoạn cảnh hoàng hôn. Vào ban đêm trên đỉnh núi, bầu trời tối nhanh hơn để nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh. Sương cũng rơi nhanh hơn và lạnh hơn. Gần bếp lửa, tiếng đàn hát dìu dặt.
Du khách chụp ảnh lưu niệm trên đỉnh Tà Năng-Phan Dũng. Photography: Danghai
Buổi sáng hôm sau, bình minh đẹp hơn bao giờ hết, gió mát mở tung cửa lều mang lại cảm giác sảng khoái lạ thường. Mọi người đang ngồi đó, say sưa từ biển mây giữa núi, uống trà gừng nóng. Cả đoàn chào nhau buổi sáng bình yên. Không ai nói với ai câu nào, chưa kịp thở đã hít hà cái khí trời, nghe mùi rừng phả xuống trong gió nhẹ.
Ăn sáng xong ngoài đồng vẫn tiếp tục bước chân nhưng câu chuyện vẫn là mấu chốt của mọi người trong đoàn. Hai ngày không có núi cao, tuyến đường này có vẻ dễ thở hơn, chủ yếu là do đường dốc và bằng phẳng, đồng cỏ xanh mướt quyến rũ hay dòng suối trong lành mang đến nhiều trải nghiệm thú vị cho du khách. Những người khách, lắng nghe tiếng suối và tiếng chim kêu, nhắm mắt lại và thực sự cảm thấy bình tĩnh.
Mâm xôi trên đường mòn. Nhiếp ảnh: Đăng Hải
Đạp xe cuối hành trình. Rừng rậm không còn gì đặc biệt nữa. Chúng tôi đi bộ xuyên rừng, suối, đường dốc, rồi trên những tảng đá gồ ghề Trên phạm vi bảo hiểm. Người lái xe đầu óc tỉnh táo, cười thân thiện, cười khà khà với tôi và hỏi: “Phải không?” Nếu chinh phục được cung Tà Năng-Phan Dũng, bạn sẽ có một trải nghiệm độc nhất vô nhị.
Hành trình hai ngày 35 cây số kết thúc với dư vị ngọt ngào, chút hương vị của núi rừng, chút tri kỷ như một người bạn mới quen, chân thành sẻ chia một chút ấm áp.
Vào chiều thứ Sáu, nồi thắng cố dự kiến cho phiên chợ tuần đã được đun sôi. Trong không khí núi rừng se lạnh mà được nhâm nhi ly rượu ngô thì còn gì tuyệt hơn thế này. Những người trẻ trong làng đêm nay tụ tập sớm bên bát rượu cầu phúc, mãn nhãn với chuyện tặng quà. Nhóm người của chúng tôi trở về từ Lũng Đồng chợp mắt trên đường đi.
Trời tối, chỉ có một vệt đỏ sẫm và hơi lạnh len vào. Người họ Vương thân thiện chào đón cả đám đến nếm thử món ngon vừa ăn xong có chút giống ngựa. Bếp lửa bập bùng, chúng tôi mặc thêm quần áo trước khi lên đường vào sáng hôm sau. Hẹn gặp lại các bạn ở chợ vào sáng hôm sau. Rượu ngô, hãy thử nếm thử trong cửa hàng. Hội chợ Hà Giang .
MaLéFair được tổ chức vào sáng thứ 7 hàng tuần, từ khi mặt trời chưa thức giấc cho đến khi cực điểm. Cư dân trong làng từ trên núi xuống chợ. Họ đi sớm, sắm sửa quần áo rồi tranh thủ đi chợ để mua đồ và mang về. Những đứa trẻ đi chợ để chơi. Một số người tụ tập với bạn bè, một người lo hàng hóa với mẹ, người còn lại chở ra chợ. Thị trường đầy tiếng khóc.
Chợ Malé ở một khu đất rộng nhìn ra cánh đồng ngô, xung quanh là đá tai mèo bao quanh. Malé (MaLé) ít được biết đến gần chợ Đồng Văn gần đó, nhưng vẫn giữ được nét bình dị vốn có của chợ làng. Ai đến thành phố Hà Giang không có thời gian ở chợ Đồng Văn, sáng chủ nhật hàng tuần thường ghé MaLé’s. Các chàng trai uống rượu ngô bên chiếc bàn nhỏ, uống cạn rượu rồi uống cạn chén rượu. Các bạn nữ khắp nơi khoe áo mới hay khăn quàng cổ. Các em nhỏ cười ngượng ngùng trước ống kính.
Các mặt hàng đơn giản trên gian hàng.
Người Dáy, Lô Lô, Chải hay Pu Péo mang tất cả những màu sắc tươi sáng nhất. Đi chợ. Dù chủng tộc của họ là gì, họ vẫn có cùng một nhà máy kéo sợi đay trong tay. Để giành phần ăn sáng, bạn hãy cho mì sốt vang và bột sắn dây vào rổ. Các loại hạt hoặc gừng tươi được bán rộng rãi. Ở một góc chợ, một ông già khâu giày trên đe, góc còn lại là quầy hàng may vá, nơi công nhân đang cắt váy cho khách. Nhưng hấp dẫn nhất đối với đám đông hiếu kỳ là gian hàng thổ cẩm và váy. Tất cả chúng tôi đều dùng một chiếc khăn sặc sỡ với giá 15.000 đồng và mua một ít về làm quà.
Chợ gần như từ trưa đến trưa. Chiếc giỏ đựng đầy những thứ cần thiết, con ngựa ngã sang một bên, rồi có một người đàn ông thót tim, người đàn bà ôm đứa bé lặng lẽ.
Đưa mẹ đi chợ.
Male’s Bazaar bình dị như cuộc sống của những người dân tộc thiểu số ở vùng cao của đất nước. Trong những năm gần đây, khi điểm cực bắc Longtong trở thành điểm đến yêu thích của giới trẻ, chợ Male ngày càng trở nên nổi tiếng và là điểm dừng chân thú vị trên con đường khám phá. Tin và ảnh: Lin Lin
Luật sư Kaylan Colbert cho biết cặp đôi đã dọn bàn cho bữa tối kỷ niệm tại nhà hàng Umi Sushi. Nhưng khi đến nơi, nhân viên từ chối phục vụ vì chồng cô đi giày thể thao. Khi cuộc tranh cãi leo thang, Kailan bắt đầu quay phim. Cho đến nay, bài đăng đã thu hút hơn 90.000 lượt xem trên Instagram và chia sẻ trên Twitter. đi ra. Steve tức giận nói: “Đây là tất cả sự phân biệt chủng tộc, cô ấy đang đi giày Adidas. Cặp đôi của anh ấy và nhân viên nhà hàng tiếp tục trò chuyện bên ngoài nhà hàng, và bây giờ là chủ nhà hàng Farshid Arshid (Farshid Arshid) ( Đội mũ len đen) để tiếp lửa. Tôi sẽ vào tù tối nay. Tôi sẽ không để bất cứ ai mang Lực lượng Không quân 1 vào nhà hàng của tôi “, Fahid hét lên. Farshid và Steve nhấn mạnh rằng nhân viên phải tách họ ra. Cuối cùng, một nhân viên bảo vệ đã ngăn chặn tiếng ồn.
Steve đang đi đôi giày Nike Air Force 1 màu trắng. Ảnh: Instagram
Mới đây, Farshid đã phải gửi lời xin lỗi tới khách hàng. Ông chủ người Iran nói với USA Today rằng ông lấy làm tiếc về sự quản lý yếu kém của vụ việc. “Chúng tôi đã hoàn toàn phá hỏng mọi thứ. Tôi xấu hổ vì điều này … Chúng ta nên xử lý tình huống này tốt hơn”, Falsheed nói. Quy định về trang phục có thể được đăng trực tuyến, qua điện thoại và trên bảng của nhà hàng. Tôi không chắc nhân viên không biết đôi giày của khách hàng khác mang, có thể là do người phục vụ không để ý vì họ đang ngồi trong quầy bar.
“Chúng tôi có chính sách riêng về trang phục và yêu cầu khách hàng. Chúng tôi không chỉ nhìn vào đôi giày khi đến nơi”, Falsheed nói.
Falsheed nói rằng nhà hàng đã yêu cầu Kaylan xin lỗi sau 30 phút và mời họ trở lại nhà hàng. Nhất quyết yêu cầu nhà hàng giữ liên lạc với người Kailan và cố gắng tìm cách xoa dịu tình hình. Tuy nhiên, Kaylan chia sẻ trên Instagram rằng cô không chấp nhận lời xin lỗi của nhà hàng. — An An (Theo “USA Today”)
Lễ hội thể thao dưới nước mang đến cho bạn cơ hội trải nghiệm “vùng đất trù phú” trong dự án Âm thanh tại Vịnh Thanh Long, thu hút hơn 500 nhà đầu tư. Hầu hết họ đều nhanh chóng đặt phòng thông qua sự kiện này.
Lễ hội bên bờ biển cũng để lại ấn tượng sâu sắc với màn biểu diễn chèo thuyền của một đoàn vận động viên chuyên nghiệp. , Màn trình diễn trên máy bay để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người, khiến cảm xúc của khán giả bùng nổ với màn lướt sóng đẹp mắt. Nó mang đến hàng loạt ca khúc quen thuộc từng trở nên nổi tiếng.
Ca sĩ “Ngôi nhà hoa hồng” (Rose House) đã ký hợp đồng ghé thăm Mũi Kê Gà (Cape Kê Gà) để đi dạo dọc bãi biển và thưởng ngoạn vẻ đẹp hiểm trở của nơi đây.
Tongg Vinh cho biết, sau khi tham quan và cân nhắc, khu nghỉ dưỡng thể thao ven biển khu đô thị vịnh Qinglang là dự án khiến ca sĩ mong chờ trải nghiệm trong tương lai.
Tương lai của cư dân Vịnh Qinglang là kỷ niệm đầu tiên của chuyến thăm .—— Du khách và nhà đầu tư đang coi dự án Vịnh Thanh Long là một phần của lễ hội thể thao dưới nước .—— Thy An — Ảnh: Thanh Long Cung cấp bởi Bay
Cuộc thi Giải thưởng Nhiếp ảnh Trên không (APA) thu hút các nhiếp ảnh gia từ khắp nơi trên thế giới đã gửi các tác phẩm xuất sắc nhất cho cuộc thi. Họ có thể sử dụng bất kỳ phương tiện nào để chụp ảnh từ trên cao, ví dụ như máy bay, trực thăng, diều, khinh khí cầu và thậm chí cả máy bay… để tạo phối cảnh và giành giải thưởng trị giá 10.000 USD.
APA 2020 đã thu hút hàng trăm nghìn tác giả từ 65 quốc gia và khu vực gửi hàng nghìn bình luận. Ban tổ chức cuộc thi vừa công bố các giải thưởng, các tác phẩm và tác giả đoạt giải, trong đó có tới 4 bức ảnh do các nhiếp ảnh gia Việt Nam sáng tác.
Người đoạt giải đặc biệt của cuộc thi này là Sébastien Nagy (Bỉ), người cũng được trao giải nhiếp ảnh. Trong thể loại ảnh chụp từ trên không năm 2020, nhiều tác phẩm đứng đầu trong hầu hết các hạng mục ảnh. Bức “Hy Lạp trừu tượng” trên đây dựa trên kiến trúc, nhiếp ảnh nhân tạo của Sébastien Nagy.
Cuộc thi chụp ảnh trên không (APA) thu hút các nhiếp ảnh gia từ khắp nơi trên thế giới gửi các tác phẩm tốt nhất của họ. Họ có thể sử dụng bất kỳ phương tiện nào để chụp ảnh từ trên cao, ví dụ như máy bay, trực thăng, diều, khinh khí cầu và thậm chí cả máy bay… để tạo phối cảnh và giành giải thưởng trị giá 10.000 USD.
APA 2020 đã thu hút hàng trăm nghìn tác giả từ 65 quốc gia và khu vực gửi hàng nghìn bình luận. Ban tổ chức cuộc thi vừa công bố các giải thưởng, các tác phẩm và tác giả đoạt giải, trong đó có tới 4 bức ảnh do các nhiếp ảnh gia Việt Nam sáng tác.
Người đoạt giải đặc biệt của cuộc thi này là Sébastien Nagy (Bỉ), người cũng được trao giải nhiếp ảnh. Trong thể loại ảnh chụp từ trên không năm 2020, nhiều tác phẩm đứng đầu trong hầu hết các hạng mục ảnh. Hình trên là tác phẩm theo chủ đề kiến trúc “Astract Greek” của Sébastien Nagy, một phần của nhiếp ảnh nhân tạo.
Ảnh “Sea Lady” của Duy Sinh chụp một ngư dân thả lưới đánh cá xuống biển như một người phụ nữ Việt Nam. Tác phẩm đứng đầu trong top 5 về chủ đề Cuộc sống thường ngày ở hạng mục “Con người”. Như người phụ nữ vùng biển Việt Nam. Tác phẩm đứng đầu trong top 5 bức ảnh đẹp nhất ở hạng mục “Con người, cuộc sống thường ngày”. “Capture d’anchois” (bắt cá cho, Tác giả: Thiên Nguyễn, chụp tại Vietnam Chevalier Beach). Tác giả chia sẻ, ánh sáng dịu nhẹ mới khiến đáy biển và lưới đánh cá nổi rõ hơn, làm nổi bật làn khói dày đặc từ động cơ. Nhiều gia đình ngư dân sống ven biển Phú Yên neo thuyền vào bờ đánh bắt cá sặc rằn. Mắm ruốc là nguyên liệu truyền thống để làm nước mắm, mang “hồn cốt” ẩm thực Việt
Trong top 5 bức ảnh đẹp nhất thuộc chủ đề Cuộc sống thường ngày, phần “nhân vật” là của Thiên Nguyễn “An Fish Catch” được thực hiện tại Bãi biển Phú An, Việt Nam. Tác giả chia sẻ, ánh sáng dịu nhẹ của một ngày mới kết hợp giữa nguyên liệu thô truyền thống của đáy biển và nghề chài lưới. Cá làm mắm được tẩm ướp là nguyên liệu truyền thống để làm nước mắm, mang đến “món ngon hồn Việt.
Tác giả Khánh Phan cũng tham gia trong tác phẩm Quảng Nam cùng chủ đề Thu hoạch cỏ lau cao một thước. Nhiều trảng cỏ nghiêng về phía gió như sóng, tạo cảm giác như một biển cỏ xanh mênh mông, ở vùng này người ta chăn vịt, lấy cỏ làm thức ăn cho trâu, bò và các vật nuôi khác .—— Tác giả Pan Han (Khánh Phan) cũng tham gia tác phẩm cùng chủ đề và hái cỏ tại TP.Quảng Nam, ngọn cỏ cao hơn một mét, nghiêng mình theo gió như sóng tạo cảm giác như một biển cỏ xanh mênh mông. Ở khu vực này, người dân nuôi vịt và lấy cỏ để làm thức ăn cho trâu bò và các vật nuôi khác.
Ảnh ruộng bậc thang Mù Cang Chải ở thành phố Yanbai, Việt Nam, Thiên Nguyễn được mệnh danh là bức ảnh đẹp nhất Số 4 trong số 5, ảnh về thiên nhiên, tác giả chia sẻ khoảnh khắc ruộng bậc thang trên sườn đồi Tây Bắc chuyển từ xanh sang vàng từ tháng 9 đến giữa tháng 10. Đây cũng là mùa lúa chín làm nức lòng ruộng bậc thang Tây Bắc Mùa đẹp nhất.
Ảnh chụp ruộng bậc thang Mù Cang Chải ở Yanbai, Việt Nam của Thiên Nguyễn đứng thứ 4. Trong top 5 bức ảnh đẹp nhất hạng mục ảnh “Phong cảnh, Thiên nhiên”. Tác giả chia sẻ, Từ tháng 9 đến giữa tháng 10, đây là thời điểm cho những ruộng bậc thang trên sườn đồiVùng núi phía Tây Bắc chuyển từ xanh sang vàng. Đây cũng là mùa lúa chín – mùa đẹp nhất để chụp ruộng bậc thang ở Tây Bắc. Người đàn ông cùng lúc treo lơ lửng trên tòa nhà chung cư. Bức ảnh của nhà văn Ấn Độ Prabu Mohan được chụp gần nhà. Hình ảnh thể hiện tinh thần hành động ủng hộ người dân Việt Nam trong dịp Covid-19. Cờ Việt Nam cũng được treo trên chung cư. Bức ảnh của nhà văn Ấn Độ Prabu Mohan được chụp gần nhà. Biểu đồ này cho thấy hành vi ủng hộ tinh thần của người dân Việt Nam trong thời kỳ Covid-19.
Nhiếp ảnh gia người Lebanon Bachir Moukarzel đã giành được giải thưởng cho tác phẩm dưới khung hình nghệ thuật Dubai trong mây mù. Dubai Framework ở Dubai là một công trình bao gồm hai tòa tháp cao 150 mét được nối với nhau bằng một cây cầu kính.
Nhiếp ảnh gia người Lebanon Bachir Moukarzel đã giành được giải thưởng nhờ hợp tác với Dubai Frame trong sương mù. Dubai Framework ở Dubai là một cấu trúc gồm hai tòa tháp, hai tòa tháp này cao 150 mét và được nối với nhau bằng một cây cầu kính.
Ảnh chụp từ trên cao của Johan Vandehecke về sa mạc Tatacoa là bức ảnh đẹp nhất về chủ đề nghệ thuật trừu tượng. Bức ảnh này cho thấy rõ những thành tạo đá kỳ dị ở Tatacoa, Colombia vào lúc hoàng hôn.
Ảnh chụp từ trên không của Johan Vandehecke về sa mạc Tatakoa là bức ảnh đẹp nhất về chủ đề trừu tượng của tác phẩm nghệ thuật. Bức ảnh này cho thấy rõ hình dạng kỳ dị của những tảng đá ở Tatacoa, Colombia vào lúc hoàng hôn.
Khung cảnh siêu thực của cao nguyên Skyggnisvatn của Iceland do Sebastian Muller chụp. Bức ảnh này đã giành giải nhất ở hạng mục “Phong cảnh” trong hạng mục “Thiên nhiên”. Bức ảnh này đã giành được vị trí đầu tiên trong hạng mục “Phong cảnh” trong danh mục “Thiên nhiên”.
Marc Le Cornu đã nắm bắt được điểm xuất phát thú vị của các đối thủ trong cuộc thi ba môn phối hợp ở Jersey, Anh.
Marc Le Cornu đã nắm bắt được điểm xuất phát của các vận động viên điền kinh. Jersey Triathlon ở Jersey, Vương quốc Anh.
10 bức ảnh du lịch đẹp nhất năm 2020 – thế giới ở trên – Khan Choi
Từ lâu, hoa giấy đã được coi là một trong những “nét đặc trưng” của Hội An, níu chân khách thập phương. Những con đường hoa giấy như Hoàng Văn Thụ, Trần Phú, Lê Lợi, Châu Thượng Vân đã trở thành địa điểm “sống ảo” yêu thích của giới trẻ. Nhưng bức ảnh cuối cùng sau khi cơn bão Moraf quét qua thành phố vào ngày 28 tháng 10 cho thấy mạng lưới hoa giấy.
Lưới giấy trên phố Huang Wanshou trước và sau cơn bão. Ảnh: Hương Chi / Hồng Hạnh Nguyên
Một trong những điểm bán hàng rong được nhiều người yêu thích nhất trên phố Hội là giàn hoa giấy ngay góc ngã tư Hoàng Văn Thụ và Nguyễn Thái Học. Mùa hè năm nay, Adrian Anh Tuấn và Sơn Đoàn đã trở lại Hội An và đăng loạt ảnh chụp dưới hàng rào ở phố cổ, trong đó có những giàn hoa giấy này. Hiện vựa hoa này cũng bị bão hút hàng.
Nằm ở góc giao lộ của Zhou Tongfan và Chen Fu Street, nơi có lịch sử hàng chục năm, đây là một môi trường nở hoa và là một nơi lý tưởng để chụp ảnh. Ảnh của khách du lịch. Sau khi chủ tiệm nghe tin sắp có bão, ông lập tức thu dọn cành cây để tránh rủi ro.
Mặc dù nhiều người tiếc nuối khung cảnh lãng mạn của quầy hoa nhưng hầu hết mọi người đều đồng tình. Đồng ý với con đường quản lý thông qua bảo mật trước. Ngoài ra, hoa giấy rất dễ trồng, những tháng sắp tới sẽ trổ cành rậm rạp, lá nở rộ khi mùa hè đến.
Hoa giấy ở ngã tư phố Zhoutongfan trước và sau bão. Ảnh: Anh Tài / Hồng Hân Nguyên-thăm phố cổ mùa lũ-theo Ngôi sao
Indonesia là xứ sở của một nghìn hòn đảo và nổi tiếng là nơi có hàng nghìn bộ tộc với các nền văn hóa và tín ngưỡng khác nhau. Sự tách biệt về không gian này mang đến cho quốc gia đông dân nhất Đông Nam Á một nét sinh hoạt riêng trên mỗi hòn đảo. Khi đi theo đoàn làm phim “Hồi tưởng lại ngàn đảo”, tôi đã có dịp giáp mặt với một bộ tộc thú vị, mà chúng tôi gọi là “thiên đường đào thải loài người”. — Người đàn ông và đứa trẻ của Badui White. Ảnh: Akirana .
Cách thủ đô Jakarta (Jarkarta) khoảng 120 km và cách đảo Java (hòn đảo lớn thứ hai ở Indonesia) 3 giờ lái xe về phía tây, thế giới của người dân Baduy (phát âm là Ba-đui) trông thật yên bình , Rừng cây xanh thẫm. Chính quyền mở đường vào cổng làng Ciboleger để tăng khả năng di chuyển của cư dân và thúc đẩy du lịch phát triển. Mulch bắt đầu tham gia vào thế giới thuần khiết. Không khó để bắt gặp bộ quần áo xanh đen, chiếc giỏ trên vai và Baduy hoàn toàn không mang dép. Họ đi chân trần trong rừng, sông, suối như tổ tiên của họ.
Một số tài liệu khoa học chỉ ra rằng Baduy là một gia đình người Sudan (không phải người Sudan ở Châu Âu. Đảo Phi Phi) ban đầu ở phía tây của đảo Java, nhưng bản thân Baduy đã tự hào truyền miệng rằng, họ Nó là một trong những bộ lạc sớm nhất trên trái đất. Năm 1850, người Hà Lan đến Indonesia và đối mặt với bộ tộc Carnegies. Dù dùng nhiều hình thức, từ dụ dỗ đến ép Kanekes trồng cao su nhưng họ không chấp nhận mà chính quyền Hà Lan đặt tên nó là Baduy theo tên bộ tộc Bedouin rất ngoan cố trong vùng. Ả Rập. . Cũng có tin tức cho rằng môi trường sống của chúng được gọi là sông. Do đó, cái tên Baduy đã được sử dụng kể từ đó. giống nhau. Thực chất đây là cách để phân biệt hai cộng đồng bằng cách gọi màu khăn, giống với người Thái trắng và người Thái đen ở quê hương Việt Nam.
Khi chúng tôi gặp bạn ở đây, Zhu Li đã lớn lên (ở ngoài cùng bên trái). Đường đến làng Badui. Photo B. Nguyen
Toàn bộ cộng đồng Baduy có khoảng 30 ngôi làng nằm sâu trong rừng, chúng hoàn toàn là động vật hoang dã. Baduy noir còn được gọi là Baduy ngoại thất (Baduy Luar), và Baduy blanc là Baduy nội thất (Baduy Dalam). Họ sống thành từng lớp, với làng ngoài bao quanh làng trong. Những ngôi làng da trắng ở Badui thường hạn chế du khách nước ngoài. Ngay cả người Indonesia cũng không được phép đến thăm làng Baduy Dalam trong một chuyến đi dài ngày. Vì đây là con đường duy nhất nối làng nên nếu có người nước ngoài, Baduy đen sinh sống bên ngoài sẽ nhanh chóng nắm được thông tin và hạn chế tối đa các cuộc xâm lăng hiện đại, để không ảnh hưởng đến Baduy trắng.
Cũng sống trong tự nhiên nhưng bộ tộc Baduy rất hiền lành, hiện tại họ chủ yếu sống theo tiệc tùng và trồng trọt cá nhân. Săn bắt và giết động vật đã là dĩ vãng. Trên đường đi nước đôi ta bắt gặp những thanh niên quê cầm những ống nứa to đựng đầy mật ong. Một số trong số chúng được sử dụng để sử dụng, trong khi số khác được sử dụng để xác thực trao đổi. Du khách rất thích mật ong tự nhiên trong rừng, người dân Badu phát triển mật ong này vì nguồn dinh dưỡng thơm ngon hấp dẫn.
Phụ nữ Badu thường đến thăm và giấu mặt những người lạ. Du khách thường được yêu cầu hạn chế chụp ảnh của họ hoặc xin phép trước và đừng bao giờ bận tâm đến việc tôn trọng chúng. Họ dùng đôi bàn tay siêng năng làm ruộng, trồng rau quả và chăm chỉ như nam giới. Có một đặc điểm là Baduy sớm biết cách chăm sóc đất, họ rất ít khi chặt cây và thường để rễ vì không muốn làm hại rừng và giữ cho đất luôn trong lành. Họ cũng có một con dao được sử dụng trong rừng ở hông của họ. May mắn thay, tôi gặp Baduy da trắng ở làng Baduy da đen ở bìa rừng, điều này để lại ấn tượng sâu sắc nhất, đôi mắt trong veo khiến tôi cảm nhận được sự chân chất, thuần khiết của một bộ tộc sống gần thiên đường. Nhưng … cảnh đẹp nhất thường là vào ban đêm, khi ngôi làng Baduy trở về nhà. Sau khoảng một giờ đi bộ, chúng tôi cũng đến được ngôi làng thứ ba từ bên ngoài. Những mái nhà tranh tre, nứa lá ở Badui đen hun hút. Làng gần nhất có nNgười da trắng Baduy phải đi xuyên rừng ít nhất 8 tiếng trước khi lội suối. Nhưng người bạn da trắng Baduy của tôi nói với tôi rằng ngay cả khi không có ánh sáng để soi đường, anh ấy vẫn tiếp tục làm điều này, tất cả đều dựa trên thói quen của anh ấy.
Giống như một bộ lạc thời tiền sử, Baduys chọn sống gần nước gần sông hoặc suối. Đến chiều, họ trở ra sông tắm rửa, sau đó trở về ăn tối. Họ cũng sử dụng khung dệt đơn giản để tự dệt. Do cuộc sống hoàn toàn khác với thế giới hiện đại, ngôi làng không có rác và đường xá sạch sẽ, ngăn nắp.
Một bữa tối đơn giản với rau rừng và cơm ngọt có thể giúp bạn không trò chuyện với Baduys suốt đêm. Người bạn da trắng của Baduy không trở về nhà mà chơi với người lạ. Điều thú vị là con người hiện đại đã sống trong một thời gian dài mà không có nệm ấm, máy lạnh và TV suốt đêm. Chỉ có điều là ánh đèn pin dường như làm hỏng bầu không khí buổi sớm. Dưới ánh nến lung linh, tôi hỏi gia đình chủ nhà rằng liệu những người Baduwas có mang những đồ vật hiện đại đến làng hay không. Câu trả lời rất đơn giản, không được phép tiếp nhận giáo dục ngay từ khi còn nhỏ. Nếu ai đó muốn sống một cuộc sống hiện đại, anh ta phải rời khỏi ngôi làng mà Badui không muốn.
Con cái của Badui, dù là da đen hay da trắng, đều không được đi học. Nhiều người trong số chúng không thể đọc và viết. Chính phủ Indonesia (thường là Tổng thống Suharto) đang cố gắng ban hành các văn bản và luật và gửi chúng vào Trường học, nhưng Badui từ chối. Đối với Baduy, một người hiểu thế giới hiện đại, khi tôi hỏi họ thích cuộc sống như thế nào, mọi người đều gật đầu trả lời, nhưng không ngờ rằng: “Sinh ra ở Baduy, bạn sẽ mãi là Baduy và bạn sẽ sống trong làng của Người Baduy”. -Baduy Noire chuẩn bị vào rừng cho một ngày làm việc khác. Ảnh: Akirana .
Tạm biệt những người dân Baduy thân yêu, tôi vẫn bị ám ảnh bởi những lời chỉ đạo của ông: “Baduy không có tín ngưỡng cụ thể nào, nhưng họ biết cách giữ lòng trung thành. Họ tiếp tục thực hành những cái cũ”. Đương nhiên bạn sẽ không bị buộc phải sống cuộc đời của mình. ” Đêm đó, tôi đứng trên bầu trời đầy sao và tự hỏi mình, thiên đường là gì và hạnh phúc là gì?
Kết thúc kỳ nghỉ hè, tôi đến Trân Châu Cảng, vào một buổi sáng sớm, gió mát, mọi thứ dường như bình lặng hơn bao giờ hết. Không khí không còn nồng nặc mùi thuốc súng và khói lửa mịt mù, nhưng những đoàn du khách đang từ từ tiến vào khu tưởng niệm.
Jack địa phương giải thích rằng vào cửa miễn phí, và họ không muốn thu tiền từ một nơi như Trân Châu Cảng. Khu tưởng niệm hoạt động chủ yếu thông qua quỹ nhà nước và kinh phí quyên góp.
Ngư lôi, ngư lôi và tên lửa của Hải quân Hoa Kỳ được trưng bày ở lối vào của bảo tàng và tàu ngầm Bowfin. — Một tấm bản đồ lớn được vẽ trên sàn phía sau lối vào, để du khách có thể nhìn rõ vị trí của Hawaii và Trân Châu Cảng. Ngư lôi, ngư lôi và đường tên lửa của Hải quân Mỹ được đặt trên con đường dẫn đến bảo tàng và tàu ngầm USS Bowen hùng vĩ. Khẩu súng hoạt động trên chiến hạm của Hạm đội Thái Bình Dương được đưa về khuôn viên trường cùng với mô hình đài chỉ huy tàu ngầm để tự do cung cấp cho du khách những hình ảnh sống động về hải quân Mỹ trong những năm qua. 1940-Tôi hình dung khung cảnh Trân Châu Cảng 7 năm trước như thế nào? Cách đơn giản nhất là xem bộ phim cùng tên ra mắt năm 2001 của đạo diễn Michael Bay với sự tham gia của đạo diễn Ben Affleck, Josh Harnett, Kate Beckinsale và các diễn viên nổi tiếng khác. Mặc dù bộ phim và ngoại hình không hoàn toàn giống nhau, nhưng bộ phim đã mang lại cho tôi rất nhiều cảm hứng và cho phép tôi đắm chìm trước tượng đài bên bờ biển.
52 tàu ngầm và một đoàn 3.500 thủy thủ đã thiệt mạng trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Quốc kỳ phấp phới trong gió, và tên của những người đã chiến đấu cho Hoa Kỳ được khắc xung quanh nó. Tượng đài hình mỏ neo bằng bê tông nằm gần mép nước và được khắc dòng chữ “nhớ-hiểu-vinh dự” (tạm dịch là “kính-hiểu-vinh dự”) để tưởng nhớ những người đã vất vả thở than. Cuối cùng vào ngày 7 tháng 12 năm 1941.
Cây cầu này có một lối vào, để du khách có thể thực sự nhìn thấy khung cảnh thời chiến.
Ở phía bên kia của vịnh, thiết giáp hạm Missouri và một phần của thiết giáp hạm Arizona đang chìm vẫn im lặng. Du khách phải đặt trước chỗ ngồi để ngay khi dừng chân từ dưới đáy biển, có thể đi tàu từ trên bờ vào khu lưu niệm bên chiến hạm oai hùng. Các kế hoạch đã được thực hiện để giải cứu các thủy thủ, tàu và máy bay, bao gồm cả tháp pháo của USS Arizona.
Đài tưởng niệm được xây dựng trên những mảnh vỡ còn sót lại trong nước. Họ đã khắc tên của thuyền viên đã khuất lên bức tường đá cẩm thạch. Sau khi chết, tro cốt của những người sống sót sau vụ tấn công sẽ được đặt trên tàu, bên cạnh những đồng đội đã ngã xuống. Những cựu binh từng phục vụ trên USS Arizona vào những thời điểm khác sẽ làm bụi biển quanh con tàu.
Tôi nhớ bộ phim Trân Châu Cảng. Đây không phải là một bộ phim tài liệu lịch sử với dữ liệu và phân tích. Tôi nghĩ về con người và tình yêu trong trận chiến. Chiến tranh luôn mang đến những mất mát đau thương và gần như thay đổi hoàn toàn vận mệnh của loài người. Khi đứng giữa Pearl Habor, tôi thấy rõ thông điệp này. Với rất nhiều bom và động cơ hú đã biến mất, Jack hét lên: “Này, Nan, bạn không muốn đứng đó cả tiếng đồng hồ và hãy đến bảo tàng dưới nước, họ sẽ cho người Mỹ xem. Họ đã đầu tư như thế nào?” … … “. Bộ đồ lặn của người thủy thủ chuyên nghiệp này gợi nhớ đến nhân vật chính trong bộ phim” Người đàn ông danh dự “năm 2000. Theo bước chân tôi, lặng lẽ lang thang trong bảo tàng tàu ngầm, trang phục của nam diễn viên hàng trăm tuổi người Cuba Gooding Jr Trong bộ phim “Men of Honor” (2000), tiếng chuông của tàu ngầm US $ Bowfin (SS287), áp phích, hình ảnh từ những năm 1920-1940, thiết kế cắt bỏ nội thất thân tàu, cờ Mỹ, Nhật Bản … tất cả Những điều này rất sống động và có lịch sử lâu đời .—— Đơn đặt tàu cho Khu tưởng niệm USS Arizona đã đóng cửa cho đến 6 tháng sau, điều đó có nghĩa là tôi vẫn phải đến thăm Trân Châu Cảng nên tôi luôn ghiền nó và Đắm mình trong bến cảng “xinh đẹp” chứa đựng nhiều kỷ niệm .—— Thông tin thêm:
Vụ tấn công xảy ra tại Trung tâm Dịch vụ Du khách Pearl Habor vào ngày 5 tháng 12. Du khách sẽ nghe bài này vào ngày 7 tháng 12 năm 1941 Đài phát thanh vào một ngày trọng đạiCác nhà báo và nhà sử học tham dự hội thảo.
Nhà hát Honolulu sẽ biểu diễn “Không có gì giống nhau”, một bộ phim truyền hình về một đứa trẻ 11 tuổi sống sót sau vụ tấn công và thay đổi hoàn toàn cuộc đời mình. Các bạn có thể đón xem vào ngày 7 và 14/12. Giá là 20 đô la Mỹ cho người lớn và 10 đô la Mỹ cho trẻ em.
Vào ngày 7 tháng 12 năm 2013, Oahu sẽ có nhiều hoạt động. Trên chiến hạm bị chìm USS Arizona, cựu chiến binh Chiến tranh Việt Nam Max Clayland sẽ tham dự bài phát biểu. Vé được miễn phí, nhưng bạn phải xuất hiện trước 7:00 tối – cuộc diễu hành Fort DeRussy ở Công viên Kapiolani sẽ bắt đầu lúc 5:00 chiều. Cùng ngày.
>> Xem thêm: Ảnh sinh nhật Hawaii tấn công Trân Châu Cảng nhân 72 năm.
Từ lâu, hoa giấy đã được coi là một trong những “nét đặc trưng” của Hội An, níu chân khách thập phương. Những con đường hoa giấy như Hoàng Văn Thụ, Trần Phú, Lê Lợi, Châu Thượng Vân đã trở thành địa điểm “sống ảo” yêu thích của giới trẻ. Nhưng bức ảnh cuối cùng sau khi cơn bão Moraf quét qua thành phố vào ngày 28 tháng 10 cho thấy mạng lưới hoa giấy.
Lưới giấy trên phố Huang Wanshou trước và sau cơn bão. Ảnh: Hương Chi / Hồng Hạnh Nguyên
Một trong những điểm bán hàng rong được nhiều người yêu thích nhất trên phố Hội là giàn hoa giấy ngay góc ngã tư Hoàng Văn Thụ và Nguyễn Thái Học. Mùa hè năm nay, Adrian Anh Tuấn và Sơn Đoàn đã trở lại Hội An và đăng loạt ảnh chụp dưới hàng rào ở phố cổ, trong đó có những giàn hoa giấy này. Hiện vựa hoa này cũng bị bão hút hàng.
Nằm ở góc giao lộ của Zhou Tongfan và Chen Fu Street, nơi có lịch sử hàng chục năm, đây là một môi trường nở hoa và là một nơi lý tưởng để chụp ảnh. Ảnh của khách du lịch. Sau khi chủ tiệm nghe tin sắp có bão, ông lập tức thu dọn cành cây để tránh rủi ro.
Mặc dù nhiều người tiếc nuối khung cảnh lãng mạn của quầy hoa nhưng hầu hết mọi người đều đồng tình. Đồng ý với con đường quản lý thông qua bảo mật trước. Ngoài ra, hoa giấy rất dễ trồng, những tháng sắp tới sẽ trổ cành rậm rạp, lá nở rộ khi mùa hè đến.
Hoa giấy ở ngã tư phố Zhoutongfan trước và sau bão. Ảnh: Anh Tài / Hồng Hân Nguyên-thăm phố cổ mùa lũ-theo Ngôi sao