Sau khi làm luật sư ở New York (Mỹ) được hơn 5 năm, Jodi Ettenberg quyết định đóng gói hành lý và khám phá những món ăn ngon từ khắp nơi trên thế giới trong vòng một năm. Tuy nhiên, hành trình của Jodi kéo dài 6 năm ở vùng đất xa xôi hơn. Kể từ khi đến Việt Nam vào cuối năm 2012, Jodi đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của Sài Gòn. Không gian sống thật yên tĩnh, cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng chim hót vào sáng sớm.

– Ấn tượng đầu tiên mà Jody muốn chia sẻ là thức ăn. Cô ấy đã yêu thích ẩm thực Việt Nam trong một thời gian dài và đọc nó trực tuyến trước khi đến đây. Ẩm thực Việt Nam từ Bắc vào Nam có những đặc trưng riêng. Jodi bắt đầu hành trình khám phá nấu ăn của mình với một tô phở Sài Gòn. Mục tiêu của nó là thử một món ăn mới mỗi ngày.

Có rất nhiều cửa hàng thực phẩm nhỏ trên đường Sài Gòn, và nhiều nơi thậm chí bán chúng trong những con hẻm nhỏ. Con hẻm bên cạnh nơi cư trú của Jodi là một cửa hàng “bia và ốc” nơi thực khách chọn loại hải sản mà chủ sở hữu muốn chế biến. Ở cuối con hẻm, có một cửa hàng kê phục vụ bữa trưa. Một đĩa cơm trắng được cung cấp cho bữa tối. Rau và thịt lợn giòn có thể được thêm vào thịt hầm, cá om và trứng. Giá của một miếng cơm chỉ hơn 1 đô la và du khách có thể tự do lựa chọn những món ăn mới mỗi ngày. Những món ăn mà Jodi đã thử rất ngon, và nhiều người đã ăn thêm một vài đĩa rau sống. Không có bữa ăn nào có giá Jodi hơn 3 đô la Mỹ và hầu hết chúng chỉ có giá từ 1 đến 2 đô la Mỹ.

Một nhóm bạn trẻ bày tỏ sự thích thú khi chụp ảnh Jodi. Ảnh: Jodi

Ngoài ẩm thực, Jodi còn quan tâm đến cảnh quan văn hóa của Sài Gòn. Sau khi làm việc ở Đông Nam Á được ba năm, Jodi rất hạnh phúc và phải tự mình kiểm tra xem Bình thường là gì và tự bảo đảm rằng mọi thứ sẽ như anh muốn. Ví dụ, các cột điện thoại không liên tục, điện thoại được trang trí bằng tay của người dân địa phương hoặc hình ảnh của nước dừa tiết kiệm nước dừa cho Jodi trong thời tiết nóng. Khó như vẫy tay. Khi ở Thái Lan, Jodi chưa bao giờ nhìn thấy một người đi xe đạp, người đã yêu cầu cô đi xe đạp. Ở Chiang Mai hay Bangkok, mọi người thường bỏ qua khách du lịch. Mặc dù họ rất thân thiện nhưng họ chỉ mỉm cười khi nói. Sài Gòn luôn chào đón Jodi, không chỉ bằng nét mặt, vẫy tay, và thậm chí là bắt tay. Jodi cũng nhận được nhiều sự ngưỡng mộ khi cô là người nước ngoài, nhưng cơ thể cô lại ngắn như người Việt Nam. Tai nghe khách. Người đi xe máy kéo dài trên yên xe, chờ khách tham gia giao thông. Khung cảnh với Jodi rất yên bình.

Công viên Sài Gòn luôn đông khách, nhất là sau giờ làm việc. Từ chiều đến 10 giờ tối, mọi người đến đồng cỏ xanh để ăn uống và trò chuyện với bạn bè. Gia đình đã lấy đi tất cả trẻ em, học sinh theo nhóm và mọi người đều vui vẻ trong không gian xanh của thành phố. Khi cô nhìn thấy đôi đũa trong tay trái. Cô lấy ra một cây bút và viết bằng tay trái để mọi người có thể nhìn thấy, nhưng nó có vẻ khó hiểu hơn. Khi ở Malaysia hoặc Indonesia, Jodi không bao giờ gặp phải phản ứng tương tự từ người dân địa phương.

Bạn tôi cảnh báo về tình trạng giao thông ở Sài Gòn, nhưng Jodi vẫn bất ngờ. Tuy nhiên, trước cảnh hỗn loạn của các phương tiện trên đường, tiếng còi xe vang lên cả ngày. Cô vẫn không hiểu làm thế nào mọi người có thể đi xung quanh các giao lộ hỗn loạn trong khi vẫn an toàn.

Qua ống kính của blogger, tôi xem xong đường Sài Gòn. Ảnh: Jodi

Jodi thật may mắn khi chọn Việt Nam cho chuyến đi này. Cô sẽ ở lại Sài Gòn lâu hơn với hai người bạn James và Will cô đã gặp ở Chiang Mai. Jody cũng đã gặp một số nhà văn và khách du lịch khác trong giai đoạn này, hy vọng tìm hiểu thêm về đất nước thông qua những câu chuyện họ kể.