Chuyến đi Đà Nẵng của Mỹ Duyên (TP. Hồ Chí Minh, 1999) là món quà sinh nhật mà cô tự tặng. Đà Nẵng có nhiều bạn bè, người quen nên Duyên thuê trọ ở khu vực Sơn Trà một mình.

Duyên đến đây vào ngày 25 tháng 7 và nghe cộng đồng về trường hợp nghi ngờ này. Dù lo lắng nhưng chị vẫn mong dịch sẽ không xảy ra nữa. “Từ ngày 28/7, có thông tin xã hội xôn xao, các hãng hàng không bắt đầu tăng chuyến đón khách tại Đà Nẵng. Mọi thứ thay đổi quá nhanh khiến mình không kịp trở tay, ra sân bay cũng sợ”, sinh viên 21 tuổi cho biết. Điều này có thể làm thay đổi hành trình sớm hơn, vì quá đông người và khả năng lây nhiễm sẽ cao.

Với vé ngày 28/7, chị Duyên vẫn có thể đi lại bình thường, chị cho biết: “Ngày 27/7 11 giờ tối cùng ngày, nhận được thông báo hủy chuyến bay, tôi hơi hoảng nhưng quyết định ở lại vì không còn cách nào khác. Duyên ở 4 ngày, quanh quẩn trong phòng, xem phim, học tiếng Anh, khi bí quá, cô ra sân thượng ngắm biển “Em muốn anh mua rau ăn”. Nấu mỗi ngày. Tôi cảm thấy rất may mắn vì các chủ sở hữu rất ủng hộ họ. Chủ không chịu tiền thuê phòng, chỉ tính tiền điện nên tôi ở đây hàng ngày. “Chi phí từ 50.000 đến 70.000 đồng. Chuyến đi này đã để lại những kỷ niệm đẹp cho Duyên. Khi Đà Nẵng bị nhiễm bệnh và sự hiếu khách của người dân địa phương, cô ấy rất ấn tượng với hoàn cảnh của Nanan.” Bị mắc kẹt ở đây, nhưng tôi cảm thấy rất an toàn. Tôi rất ủng hộ. Nếu tôi quay lại Đà Nẵng trong thời gian tới, chắc chắn tôi sẽ tiếp tục chọn ở căn hộ này ”- chị nói. – Còn chị Quách Minh Duyên (1987), chị vào Đà Nẵng công tác, ngày 29/7. Cô sẽ trở lại TP HCM vào ngày 28 tháng 8. “Công việc này mãi đến ngày 28 mới hoàn thành. Tôi nghĩ mình chỉ làm xong việc rồi trở về nhà, sẵn sàng tâm lý cách ly hoặc tập trung cách ly ở nhà. Tôi biết bây giờ chuyển đi không an toàn nên quyết định ở lại. “Cô ấy kể. – Lúc đầu cô ấy ở khách sạn, nhưng sau khi thông báo” xa xã hội “, cô ấy đã đến nhà gái của tôi. Cô ấy tự nấu ăn nên mỗi ngày tốn khoảng 120.000 đồng. Cô ấy muốn giúp đỡ TP Đà Nẵng”. Có điện nên cô ấy đã tặng nước uống cho bệnh viện.

“Ngày nào tôi cũng đọc tin tức để hiểu về dịch bệnh và tôi biết nhân viên kiểm dịch. Họ cần nước và các nhu yếu phẩm cơ bản khác. Vì vậy, tôi đã nhờ chị gái và bạn bè ở Đà Nẵng giúp vận chuyển nước đến nơi thu gom. Sau đó, xe của tình nguyện viên đã được đưa đến bệnh viện “, cô bày tỏ.” Nếu quay lại, tôi sẽ đi nhiều nơi. Minh Duyên cho biết thêm. Tôi không ngại quay lại Đà Nẵng.

Quách Minh Duyên (trái) xách nước đến hỗ trợ điểm tập kết tại bệnh viện địa phương. Ảnh: NVCC

Cùng hoàn cảnh với Minh Duyên là Kevin Nguyễn (1993) ở Hà Nội. Công ty có một dự án tại thành phố Đà Nẵng và do đó thường xuyên đi lại giữa hai thành phố. Khi chuyến bay cuối cùng rời Đà Nẵng, nhiều bạn bè gọi điện hỏi thăm nhưng anh vẫn quyết định ở lại. Anh cho biết: “Dù không gặp quá nhiều người ở Đà Nẵng nhưng tôi đã đến đây vài lần, nên để về huyện thì tốt hơn”

Đầu tiên, nam du khách khen độc thân trong ký túc xá. Tuy nhiên, sau khi biết chuyện, anh đã chuyển sang phòng riêng để đảm bảo an ninh, dù chi phí đắt hơn. “Phòng của tôi tính 280.000 đồng một đêm và tôi cần thanh toán trong 10 ngày. Giờ nhà hàng đóng cửa không gọi đồ ăn được nữa nên tôi ăn mì gói. Anh ấy nói lần sau nếu tình hình căng thẳng hơn thì tôi sẽ làm.” Mua nhiều thứ hơn.

Anh cho biết bản thân đã trải qua thời gian giao lưu tương tự ở Hà Nội, anh nên bình tĩnh và hoàn toàn tin tưởng rằng bộ y tế sẽ sớm kiềm chế được dịch bệnh. Anh dành thời gian làm việc trực tuyến mỗi ngày, Và cập nhật tình hình dịch bệnh .

Ngân Dương