Khi đó, anh Phong 27 tuổi vẫn ở nhà ra tiệm thuốc tây gần Trúc Bạch mua thuốc cảm cúm. Đến trưa ngày 6/3 sau khi uống hết thuốc, tình trạng ho và sổ mũi của tôi đã cải thiện. Tôi nghĩ mình vừa bị cảm và không quan tâm gì cả.

Lúc này chị Nhung đã được cách ly tại Bệnh viện Nhiệt đới Trung ương, nhưng Bộ Y tế không có thông báo dương tính với nCoV. Anh cho biết, nhịp sống trên phố Trúc Bạch nơi anh sinh sống vẫn diễn ra bình thường.

“Tôi không nghĩ rằng tôi bị nhiễm VOC.”

Ngôi nhà tháng Ba yên tĩnh lúc 7 giờ. 6. Các đại lý ô tô chuyên phòng chống dịch bệnh dừng trước cửa. Các nhân viên y tế đã đưa anh và hai thành viên khác trong gia đình đến bệnh viện nhiệt đới để cách ly.

“Tôi rất sốc, bối rối và không biết chuyện gì đã xảy ra.” Anh vội vàng cầm một túi thuốc cảm cúm vừa mua ở bệnh viện.

Các mẫu liên quan đến anh và Nhung đã được lấy để kiểm tra trong đêm. 10h tối hôm đó, Bộ Y tế thông báo chị Nhung có kết quả dương tính với nCoV và ghi “Bệnh nhân 17”. “Chỉ vài giờ trước, toàn bộ Đường Trư Bạch còn bình yên, bây giờ sau khi tin tức bị phong tỏa, tôi không yên tâm chút nào” Một phần vì lo lắng và một phần vì chuyện ly hôn, anh không thể. Buồn ngủ.

Sáng hôm sau, bác sĩ vào phòng và nói với anh rằng anh dương tính với nCoV. “Tôi ngạc nhiên”.

Sau đó Bộ Y tế công nhận anh là “bệnh nhân 20 tuổi”. ——Feng là tài xế của Ruan Hongxiong đưa chủ xe sang Anh tại sân bay Nội Bài. Chị về quê vào ngày 2/3 và đưa con đến bệnh viện Hồng Ngọc.

“Bệnh nhân 20” ngày ra viện, cảm ơn các y, bác sĩ đã điều trị cho tôi. Ảnh: Giang Huy

Phong điều trị trong phòng áp suất âm. Từ khi phát hiện nhiễm vi rút, sức khỏe của anh ngày càng sa sút, chân tay mỏi nhừ, xuất hiện những cơn tức ngực, ngày càng đau hơn. Anh kể lại: “Sốt ruột, cảm giác bất lực …. Anh ấy chỉ biết nằm trên giường, không ngồi, không đi lại được. Bố mẹ và các bạn Bắc Ninh ở nhà biết tin con mình mắc bệnh qua báo chí, thường xuyên. Gọi điện hỏi thăm tình hình sức khỏe nhưng vì mệt quá, nghe mà không thấy, cố gắng đứng dậy đi lại từ lúc nào cũng không kịp nằm xuống: “Em nuốt không trôi. “

” Tôi cảm thấy bất lực “- Bác sĩ khám bệnh ngày 2 lần vào buổi sáng và buổi chiều, được kê đơn thuốc thay vì tiêm tĩnh mạch như nhiều trường hợp khác của tôi ngày trước. Tôi mua một túi thuốc cảm cúm ở tiệm thuốc tây, bác sĩ bảo tôi uống hết liều lượng.

Phòng cách ly rất yên tĩnh, càng suy nghĩ một mình tôi càng hoang mang. Anh chia sẻ: “Tôi không Biết các triệu chứng của bệnh này là gì và nó phát triển như thế nào. Nằm điều trị trong khi tình trạng bệnh đã xấu đi, một số người không thể đi lại, ăn uống được. “Điều lo lắng nhất.”

Lúc này, bác sĩ không ngừng khích lệ tinh thần của bệnh nhân. Sau khoảng 3-4 ngày, cháu dần hồi phục, bớt ho, bớt sốt, cơ thể mệt mỏi. — Hơn một tuần sau, các triệu chứng của anh biến mất, tình trạng sức khỏe của anh mỗi ngày một cải thiện, ăn ngủ được, anh vui vẻ gọi điện về báo cho gia đình. Sau gần một tháng điều trị, tôi được điều trị lần thứ hai.

Tôi đã nói: “Hạnh phúc không thể diễn tả được.” Phát hành vào ngày 2 tháng Tư. , Giọng rất trầm và không giấu được niềm vui sau khi xuất viện, Feng cho biết anh vẫn lái xe từ khi cô chủ về Việt Nam. Sau khi nhiễm virus, anh đã gặp chủ nhân của mình. Vì anh hiểu “đây là điều không ai mong muốn”. -Feng cảm ơn đội ngũ y tá, bác sĩ đã tận tình điều dưỡng o điều trị cho anh. Anh sẽ tuân thủ các quy định về kiểm dịch trong 14 ngày tới để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho bản thân và những người thân yêu.

Thuý Quỳnh