Trong buổi sáng, tác giả Trần Ơi (tên thật là Nguyễn Ngọc Trân) đã chụp bộ ảnh từ làng cổ Phước Tích, ghi lại tình hình trước khi đợt 2 Covid-19 bùng phát trở lại. Ánh nắng sớm xuyên qua hàng cây và những con đường quê làm nổi bật vẻ đẹp của đất nước, giống như một ốc đảo giữa sông Aola.
Tác giả cho biết có nhiều người đến đây chụp ảnh dưới ánh nắng và nhìn thấy những thảm xanh quanh làng. Chạy bộ, thể thao… trong không khí trong lành, không ô nhiễm, khói bụi rất tốt cho sức khỏe.
Bóng thuyền được trang trí với dáng vẻ mềm mại và thơ mộng của những đường nét Ouliu. Phước Tích là ngôi làng cổ thứ hai được xếp hạng “Di tích lịch sử quốc gia” sau Làng cổ Đường Lâm (Hà Nội). Nơi đây vẫn còn lưu giữ được những di sản vật thể có giá trị, có 27 ngôi nhà cổ, trong đó nhiều nhất là nhà hai gian ba gian nghiêng và 10 nhà thờ họ cổ.
Ngôi làng bây giờ đã trở thành một điểm đến của khách du lịch. Ở nước ngoài, 9 loại hình dịch vụ được cung cấp, bao gồm du lịch miệt vườn, trải nghiệm làm bánh, làm gốm, đạp xe … – chèo thuyền hay thả đèn trên sông Ô Lâu … thôi, nhiều người đã làm rất hào hứng.
Vào ngày 11 tháng 7, mọi người vận chuyển hàng hóa đến chợ “Gucunxiang”. Chợ mở cửa hai lần một tháng vào thứ bảy hoặc chủ nhật. Do Covid-19, những người quản lý làng quyết định hoãn sự kiện tháng 8 cho đến khi tình hình ổn định.
Một trong những nét đặc trưng của chợ quê là nông sản, nông sản, món ăn truyền thống và văn hóa bản địa. Nhiều trò chơi tuổi thơ cũng bị làm nhái trên thị trường nước này.
Cấu trúc nhà vườn ngăn cách bởi những hàng chè xanh mướt, thẳng tắp … là nét đặc trưng của nơi đây.
Những người trẻ tuổi nói rằng họ không tìm thấy bất kỳ công trình kiến trúc cổ nào, và những ngôi nhà công cộng có lịch sử hàng trăm năm dường như chưa đến được làng cổ. Xưa, Phước Tích nổi tiếng khắp cả nước về nghề làm gốm, đặc biệt là nồi. Người ta truyền nhau câu ca: “Om Phước Tích ngon cơm hoàng đế / Sen Hạ Trì quý Phú Xuân”. Ngoài ra, còn có hàng loạt sản phẩm của nghệ nhân đồng quê nổi tiếng như đồ gỗ Mỹ Xuyên, đệm Phò Trạch … – Tuệ Khương (Ảnh: Trần Ơi)
Trước khi làn sóng Covid-19 lần thứ hai bùng phát trở lại, tác giả Trần Ơi (tên thật là Nguyễn Ngọc Trân) đã chụp chùm ảnh về làng cổ Phước Tích trong buổi gặp mặt sáng nay. Ánh nắng sớm xuyên qua hàng cây và những con đường quê làm nổi bật vẻ đẹp của đất nước, giống như một ốc đảo giữa sông Aola.
Tác giả cho biết có nhiều người đến đây chụp ảnh dưới ánh nắng và nhìn thấy những thảm xanh quanh làng. Chạy bộ, thể thao… trong không khí trong lành, không ô nhiễm, khói bụi rất tốt cho sức khỏe.
Bóng thuyền được trang trí với dáng vẻ mềm mại và thơ mộng của những đường nét Ouliu. Phước Tích là ngôi làng cổ thứ hai được xếp hạng “Di tích lịch sử quốc gia” sau Làng cổ Đường Lâm (Hà Nội). Nơi đây vẫn còn lưu giữ được những di sản vật thể có giá trị, có 27 ngôi nhà cổ, trong đó nhiều nhất là nhà hai gian ba gian nghiêng và 10 nhà thờ họ cổ.
Ngôi làng bây giờ đã trở thành một điểm đến của khách du lịch. Ở nước ngoài, 9 loại hình dịch vụ được cung cấp, bao gồm du lịch miệt vườn, trải nghiệm làm bánh, làm gốm, đạp xe … – chèo thuyền hay thả đèn trên sông Ô Lâu … thôi, nhiều người đã làm rất hào hứng.
Vào ngày 11 tháng 7, mọi người vận chuyển hàng hóa đến chợ “Gucunxiang”. Chợ mở cửa hai lần một tháng vào thứ bảy hoặc chủ nhật. Do Covid-19, những người quản lý làng quyết định hoãn sự kiện tháng 8 cho đến khi tình hình ổn định.
Một trong những nét đặc trưng của chợ quê là nông sản, nông sản, món ăn truyền thống và văn hóa bản địa. Nhiều trò chơi tuổi thơ cũng bị làm nhái trên thị trường nước này.
Cấu trúc nhà vườn ngăn cách bởi những hàng chè xanh mướt, thẳng tắp … là nét đặc trưng của nơi đây.
Những người trẻ tuổi nói rằng họ không tìm thấy bất kỳ công trình kiến trúc cổ nào, và những ngôi nhà công cộng có lịch sử hàng trăm năm dường như chưa đến được làng cổ. Xưa, Phước Tích nổi tiếng khắp cả nước về nghề làm gốm, đặc biệt là nồi. Người ta truyền nhau câu ca: “Om Phước Tích ngon cơm hoàng đế / Sen Hạ Trì quý Phú Xuân”. Ngoài ra, còn có hàng loạt sản phẩm của nghệ nhân đồng quê nổi tiếng như đồ gỗ Mỹ Xuyên, đệm Phò Trạch … – Tuệ Khương (Ảnh: Trần Ơi)
Tên đầy đủ của công ty là Michael Tran, chú chó 5 tuổi Bảo Trân (1993) ở TP. Cô thường săn các công ty trên xe riêng của mình và ghi lại những cảnh đẹp. Ngoài vẻ ngoài dễ thương, những bức ảnh của Cơ cũng được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội. Tên đầy đủ là Michael Trần, là chú chó 5 tuổi Bảo Trân (1993) của TP HCM. Cô thường săn các công ty trên xe riêng của mình và ghi lại những cảnh đẹp. Với vẻ ngoài dễ thương, những tác phẩm ảnh của Cơ đã được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Tại đây, du khách có thể chụp ảnh cùng cừu và check in tại bến tàu ven sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn …- Trân đam mê du lịch và thích đi du lịch. Đây là lý do tại sao Co đã thích ra ngoài từ khi còn nhỏ. “Tôi thực sự muốn lưu giữ kỷ niệm về công ty và để mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch, và là người bạn đồng hành trong mọi hành trình của con người.” Công ty chụp ảnh ở Blue Rock Lake. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Tại đây, du khách có thể chụp ảnh cùng cừu và check in tại bến tàu ven sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn …- Trân đam mê du lịch và thích đi du lịch. Đây là lý do tại sao Co đã thích ra ngoài từ khi còn nhỏ. “Tôi hy vọng sẽ lưu giữ ký ức của Co và cho mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch, là bạn đồng hành trong mọi hành trình của con người”. Tại Vũng Tàu. Trước ngõ có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, nhà hàng … với những người nuôi chó khác.
Ảnh là ngõ 107-109 điểm đăng ký Trần Phú. Nổi tiếng ở Vũng Tàu. Trước ngõ có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, cửa hàng … với những người nuôi thú khác.
Để đến được cổng Mũi Nghinh Phong, Trần đã dẫn Cơ đến với thần tượng. Ở phía bên kia là một quán cà phê bỏ hoang với cánh tay của bạn dang ra (còn được gọi là tượng Chúa Kitô). Cô chủ và chú chó đi dọc con đường cầu thang xuống biển.
“Đặc biệt nhất ở đây là Thiên Môn. Từ trên đỉnh núi có thể phóng tầm mắt ra biển, thư thái ngắm hoàng hôn để tận hưởng sự mát mẻ” Trân nói.
Khi đến cổng trời ở Nghinh Phong, Trân dẫn Cơ đến bức tượng (hay còn gọi là tượng chúa Ki-tô) dang tay, bên kia là quán cà phê bỏ hoang. Cô chủ và chú chó đi dọc con đường cầu thang xuống biển.
“Đặc biệt nhất ở đây chính là Thiên Môn, từ trên đỉnh núi có thể phóng tầm mắt ra biển, thư thái ngắm nhìn Trần gia tận hưởng ánh hoàng hôn mát mẻ, dễ chịu và trong gió. Đến đây vào đúng mùa , Du khách sẽ bắt gặp những hàng phượng vĩ đỏ cam rực rỡ hai bên đường.
Đèo hải đăng cũng là nơi mà Trân và Cơ tham gia trong chuyến du lịch Vũng Tàu này, đến đây vào đúng mùa du khách sẽ thấy rực rỡ hai bên đường Cây phượng đỏ cam.
Địa điểm được yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem ven biển Vũng Tàu, giá một suất kem hoặc nước dao động từ 35.000 – 60.000, sau khi mua kem, du khách có thể đi xe buýt đầy màu sắc.
Địa điểm yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem ở bờ biển Vũng Tàu. Giá một suất kem hoặc nước dao động từ 35.000 đến 60.000. Sau khi mua kem, du khách có thể đi xe buýt đầy màu sắc.
” Đi du lịch với Cơ rất vui, tốt bụng và ngoan ngoãn, không bao giờ ốm đau, biết chụp ảnh. Vấn đề duy nhất của tôi là đôi khi Cơ gặp những con chó khác, nó mất bình tĩnh và đánh nhau. “, Trân vui vẻ nói.” Đi du lịch với Cò vui quá trời ơi ngheÔi, xe chưa bao giờ bị bệnh, biết chụp ảnh. Mình chỉ có chuyện thôi, nhiều khi Cơ gặp những chú chó khác, nó mất bình tĩnh và cãi nhau “, Trân vui vẻ nói.
Ngân Dương
Ảnh: Bảo Trân
Xem thêm : Đi du lịch ở Trung Quốc với một con mèo
Vào đầu tháng 7, blogger video người Malaysia Nigel Ng đã đăng một video phản ứng với hướng dẫn làm bánh gạo kiểu Trung Quốc của BBC Food. Người quay video hài hước có biệt danh là Uncle Roger (Chú Roger) đã tá hỏa khi thấy MC Hersha Patel đổ gạo đã nấu chín vào một cái rây và tráng lại bằng nước đang chảy. Cơm niêu lại ở đây? Không phải mì ống! Nigel hét lên, phàn nàn rằng đầu bếp Patel vo gạo làm hỏng gạo Trên mạng xã hội, đến nay, video đã thu hút hơn 10 triệu lượt xem trên YouTube và Twitter. Nó cũng thu hút 40 triệu lượt tương tác.
Vô số người dùng Internet đã chỉ trích đầu bếp Patel vì phong cách nấu nướng của ông khác với ẩm thực truyền thống. Vì cô ấy chưa bao giờ vo gạo trước khi nấu nên cơm luôn bị dập bởi quá nhiều nước. Cô ấy nên dùng cơm nguội. Trứng dùng để nấu cơm đã quá chín. – – Nigel, sống ở London (Anh), cố gắng thông báo tương lai của mình bằng cách quay phim với Patel Patel nói trong video: “Anh chàng này đã gây ra một cuộc tranh cãi, tôi đã bị chế giễu. “Cô ấy tuyên bố rằng cô ấy có thể nấu ăn và chỉ làm theo các công thức nấu ăn của BBC. Cô Nigel đã cho món cơm rang này điểm 6 trên 10. Cô ấy thích hương vị của cơm với nước tương, và thậm chí còn đề nghị thêm bột ngọt.” — Patel và Nigel gặp nhau trong hình ảnh băng video mới: Twisted Sifter
Tranh cãi xung quanh băng video đồ ăn của BBC và phản ứng mạnh mẽ từ cộng đồng người dùng mạng châu Á đã nổ ra cuộc tranh luận về sự giao thoa ẩm thực, văn hóa … và vấn đề nấu ăn.
Trước đây, đầu bếp của kênh dạy nấu ăn Bon Appetit từng khiến cộng đồng mạng Việt Nam bàn tán về video dạy ăn phở .
Sau khi dịch bùng phát ở Hàn Quốc, cô đã trở về Việt Nam trước khi chuyến bay đóng cửa. Cứ tưởng tháng 7 cô đi làm nhưng giờ Hoa vẫn phải ở nhà.
Trước khi dịch thuật, cô ấy bay khoảng 60-80 giờ một tháng, đủ để duy trì mức sống khá. Dù được công ty hỗ trợ lương cơ bản hàng tháng nhưng nữ tiếp viên hàng không 26 tuổi vẫn lo lắng về tình hình tài chính tương lai của công ty. Cô cũng lo lắng rằng nếu dịch bệnh leo thang, những tiếp viên hàng không nước ngoài như cô sẽ bị sa thải trước.
“Trước đó, hàng tháng tôi phải để dành một số tiền tiết kiệm và một khoản khác để chi tiêu. Bây giờ thu nhập giảm sút, bạn phải tiết kiệm thay vì mua để trả nợ ngân hàng. Nếu cứ ở nhà thế này. Vậy thì khó lắm. — Buộc (thứ hai từ trái qua) chụp ảnh lưu niệm cùng đồng nghiệp. Ảnh: NVCC .—— Để giữ tinh thần lạc quan, Hoa nghĩ bây giờ nên cải thiện điều đó. Cô dạy và chia sẻ cho những bạn trẻ có cùng tâm huyết Kinh nghiệm và kỹ năng thi của tiếp viên hàng không.
“Nhiều bạn nhắn tin hỏi thăm kinh nghiệm thi cử, công việc … Nhưng đôi khi hành trình trở về rất mệt, mình chỉ muốn nghỉ ngơi, dành thời gian cho bản thân và gia đình nên không có nhiều cơ hội tư vấn , Bây giờ tôi có thời gian. Mọi người biết đến công việc nhiều hơn “, Hoa vui vẻ nói. Ngoài ra, cô còn tham gia các khóa học tiếng Anh, tiếng Hàn, đọc sách và rèn luyện sức khỏe.
” Mỗi ngày tôi thức dậy và tôi hy vọng năm 2020 sẽ trôi qua. Dịch thì dừng, mình nghĩ trong trường hợp này mình định dừng Bay vào cuối năm nay, tuy công ty chưa thông báo chính thức nhưng hình như mình chỉ đi làm được 2 tháng, ở nhà gần 1 năm là có thể đi làm.- –Hoa (áo vàng) chia sẻ kinh nghiệm làm nghề tiếp viên hàng không Ảnh: NVCC .
Cũng giống như Hoa, tiếp viên Ngọc Trâm, người có 8 năm kinh nghiệm, chủ động xin nghỉ không lương kể từ khi công ty vỡ nợ cũng được công ty động viên. Cô cho rằng giai đoạn khủng hoảng này cũng là cơ hội để mình cân bằng lại cuộc sống.
“Tôi từng mở một cửa hàng kinh doanh đồ bơi nhỏ, nhưng vì tôi mà bận quá. Đã đến lúc bắt đầu. Tramm chia sẻ: Nghiên cứu, tìm hiểu công việc kinh doanh, nâng cao chất lượng sản phẩm, dịch vụ và áp dụng thêm kiến thức về dịch vụ khách hàng cho các tiếp viên hàng không.
Còn đối với các tiếp viên hàng không tại Hải Phòng, Việt Nam, tuy lương và giờ làm đã giảm nhưng họ vẫn có thu nhập thiết kế đồ họa để “tạm thích nghi.” Thu nhập thêm từ lúc thai nghén cũng đủ trang trải sinh hoạt. Dù tháng nào cao nhất cũng là thu nhập trong này Được mùa thì khoảng 70% lương của tiếp viên hàng không, trung bình khoảng 30 – 40%.
Tiếp viên hàng không 9x này đã tự học thiết kế đồ họa được 5 năm. “Hiện tại, khách hàng của tôi là người quen do một người bạn giới thiệu. Có khoảng 7-8 khách hàng. Ý tưởng của tôi là tạo một trang Facebook và đăng những bức ảnh do chính tôi thiết kế. Sau đó, tôi quảng cáo để tìm thêm khách hàng. Hiện tại, tôi dành khoảng 4-5 tiếng để vẽ tranh mỗi ngày “, anh Phong chia sẻ. Kinh nghiệm giai đoạn đầu không nên gây hoang mang cho tôi. Anh cho rằng, điều quan trọng nhất là làm sao để bảo vệ sức khỏe của bản thân và cá nhân. Nói như vậy, anh luôn chọn theo nghề vì “vào ngành hàng không khó lắm, ai bỏ được”. Anh vẫn đang cố gắng vượt qua khó khăn, làm việc để tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, có thu nhập trang trải cuộc sống. – 7 Sau khi dịch Covid-19 bùng phát vào cuối tháng 9, nhu cầu đi lại và vận chuyển đường sắt đi lại bằng đường hàng không do lo ngại dịch bệnh trong người dân, số lượng chuyến bay trong nước giảm mạnh và các hãng hàng không hoàn toàn mất cơ hội tận dụng cao điểm du lịch hè 2020. Ảnh : Thu Huyền
Từ khi giảm thời gian bay, một tiếp viên hàng không ở Thành Nam Hà Nội dành thời gian chơi chứng khoán, Nam từng làm trong công ty chứng khoán nên đầu tư rất dễ dàng. Anh đã từng định bán đoàn du lịch nhưng vì Việc dịch lại bùng phát và anh ấy cũng gặp rất nhiều khó khăn.
Ngoài ra, Nam cũng đã ký các khóa học tiếng Hàn khác và nâng cao kỹ năng của mình trong các buổi học thể dục và piano. Thời kỳ, mọi ngành sẽ bị ảnh hưởng. Tôi hy vọng rằng tất cả các đồng nghiệp sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ và duy trì nhiệt huyết của họ cho ngành này để vượt qua giai đoạn này. “Tiếp viên trẻ Trinh Võ, sống tại TP.HCM, còn lo lắng hơn. Tiếp viên hàng không 23 tuổi cho biết:” Tôi lo cho sức khỏe của con gái, không biết có đủ tiền nuôi cháu không.Tôi không dịch. Tôi tự đảm bảo rằng tôi khỏe mạnh và tôi đã kiếm được tiền, một điều. Bằng cách học hát, marketing và nhiều môn học khác, tôi không ngại làm nhiều việc. “-Covid-19 đã đến, và mọi thứ trong cuộc sống của Trina gần như hoàn toàn thay đổi. Mức lương của nữ tiếp viên hàng không ngày càng giảm và kéo theo đó là thu nhập quay phim và ghi hình của cô ấy cũng bị ảnh hưởng khi cô ấy phải nghỉ phép không lương ở nhà 4 ngày. Mấy tháng nay Trinh đều tập yoga, đây là ngày yêu của đời mình, được một người bạn thân gợi ý nên thử dạy yoga, nghĩ vậy Trinh quyết định đi học yoga chuyên nghiệp. Bằng tốt nghiệp hướng dẫn viên. Thu nhập từ việc dạy yoga giúp Trinh giảm bớt phiền muộn, chủ yếu là các bà mẹ sau sinh muốn giảm cân, giữ dáng.
“Mặc dù thu nhập từ giảng viên yoga ổn định nhưng tôi sẽ tiếp tục bay Làm việc, không từ bỏ. Công việc của tiếp viên. Tôi vẫn thích tiếp viên hàng không lắm “, Trinh lạc quan cho biết. Sau khi dịch Covid-19 bùng phát vào cuối tháng 7, nhu cầu đi lại trong nước và hàng không của các hãng hàng không giảm mạnh do lo ngại về dịch bệnh. Hiệp hội Hàng không Việt Nam phải chịu trách nhiệm. Người dân cho biết, mặc dù đang cắt giảm chi phí, bán máy bay, cắt lương cho toàn thể cán bộ công nhân viên và giảm giá vé nhưng các hãng hàng không vẫn đang cạn kiệt dòng tiền, Vietnam Airlines ước tính doanh thu năm nay sẽ giảm một nửa xuống còn 5 nghìn tỷ đồng. Lỗ xấp xỉ 13.000 tỷ đồng Theo báo cáo tài chính quý II, VietJet Air chỉ đạt doanh thu 1.970 nghìn tỷ đồng, giảm 80% so với cùng kỳ. Do Coivd-19 lỗ 1.122 tỷ đồng sau năm tài chính này, Tập đoàn Hàng không Dân dụng Quốc tế dự báo đến năm 2024, các hãng hàng không toàn cầu sẽ phục hồi như năm 2019, và Vietnam Airlines sẽ lỗ hơn 4 tỷ đô la Mỹ. – Dự báo của Ngân hàng Thế giới về triển vọng kinh tế Cộng đồng kinh tế cũng cho rằng một vài Kinh tế toàn cầu tiếp tục suy giảm nghiêm trọng (dự kiến đến năm 2020, GDP giảm 5,2%; đến năm 2020, GDP giảm 5,2%. Thu nhập bình quân đầu người giảm 3,6%), thương mại, du lịch và thương mại quốc tế phục hồi trở lại, nhưng còn nhiều khó khăn Có một sự phục hồi mạnh mẽ.-Tìm hiểu thêm
Chú của Trang gọi. Tron nhận được “lệnh” từ người lớn, nhưng chỉ mỉm cười. Cô ấy nói: “Tôi không thể trách anh ấy, Covid-19 rất sợ hãi. Việc anh ấy phản ứng như thế này là bình thường.” Nói với tôi, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy buồn. Kể từ khi bùng phát ca nhiễm nCoV ở Đà Nẵng vào cuối tháng 7, vợ chồng chị Trang đã nhận được rất nhiều cuộc gọi và tin nhắn. Điều quan trọng nhất là bạn phải nhớ “đừng quên báo với bác sĩ” và “nhớ ở nhà đừng đi đâu xa”. Ngày, báo và làm theo hướng dẫn, “Chia sẻ với du khách.” Anh Quốc Huy, 30 tuổi, ở quận Thanh Xuân, cũng gặp trường hợp tương tự. Ngày 10/7, anh đưa vợ và hai con vào Đà Nẵng thăm thú năm ngày bốn đêm. Họ trở về nhà vào ngày 15 tháng Bảy. 10 ngày sau, Đà Nẵng tuyên bố là “bệnh nhân 416”. Ngày 30/7, tức 15 ngày sau khi từ Đà Nẵng về, không có biểu hiện ho, sốt, vợ anh đi chợ mua đồ. Vừa lên đường, cô đã nghe thấy tiếng trách móc của người quen: “Từ khu dịch ra, tôi đầy ngựa. Dù bao nhiêu người đau khổ, nghe câu này tôi cũng muốn khóc”. “Họ lo một, còn chúng tôi lo mười. Khi mới phát hiện có thể đặt chuyến du lịch và khách sạn giá rẻ, nhiều người đã tụ tập để tìm kiếm trải nghiệm. Với dịch thuật, họ quay sang coi thường và tỏ thái độ”, Hui Yi bày tỏ. Đánh mất chính mình. ——Ningzhi, 20 tuổi, sống tại Long Biên, chia sẻ với những người khác: “Trong điện thoại của tôi, hàng chục tin nhắn hỏi tôi khi nào đi Đà Nẵng. Từ 28/6, tôi đã về Hà Nội, rất nhiều. Mọi người đều biết điều này, nhưng họ luôn hỏi. Cảm giác rất nhàm chán là “. ——Không chỉ vậy, mọi người còn bình luận về bộ ảnh mà Chi chụp tại Đà Nẵng. Hầu hết họ yêu cầu “giám định, chứng kiến hoặc cách ly Chi.” Mọi người sẽ tránh bị hủi như tôi. Bạn bè kỳ thị tôi trên mạng, tôi hủy bỏ tất cả kết bạn với họ. Trong một trận đại dịch, bất kỳ người tốt bụng, ích kỷ nào cũng sẽ làm rõ điều này. “.
Chiều 26/7, bãi biển Beach de Mỹ Khê. Sau khi ca bệnh đầu tiên được công bố, du khách đã nhanh chóng di tản. Ảnh: Đắc Thành .—— Han Dong 25 tuổi (Han Dong) Chia sẻ: “Mình kẹt tên Đà Nẵng, trên trang cá nhân của cô ấy gọi là nhớ nhà. Cô ngay lập tức nhận được hơn 20 bình luận cho rằng: Bình yên ở nhà đừng về nhà. Dù đây chỉ là một trò đùa nhưng bạn tôi không khỏi xót xa. .
Ngược lại, chị Ngọc Hà, sống ở ngoại thành Hà Nội lại lên tiếng giải thích: “Tôi đang mang thai đôi sắp sinh, bố tôi bị bệnh lao, mẹ chồng tôi bị tiểu đường. Ở khu vực này, mọi người sẽ rất lo lắng khi tiếp xúc với những người ở khu vực bình dân này. Du khách mới ra ngoài mới hiểu cảm giác ở nhà “.——” Khách du lịch phải thông cảm. Ai cũng muốn bảo vệ gia đình mình “, năm nay 34 tuổi An Le cho biết. — Ngoài ra, một số người cho rằng nên khuyến khích những người có ý thức và chỉ trích những người che giấu bài phát biểu của mình. Hiền Thục, 30 tuổi, sống tại Cầu Giấy, đúc kết: “Phải đối xử khác với những lời xúc phạm và phòng bệnh”.
Tác giả Cầu Trường Tiền – Trần Ơi (tên thật là Nguyễn Ngọc Trân) sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Cố đô, anh cho biết mình có niềm đam mê vô hạn với thiên nhiên, cảnh sắc, lịch sử, văn hóa và ẩm thực xứ Huế. Dù bận rộn với công việc kinh doanh nhưng cô vẫn dùng “máy ảnh vận” để chụp ảnh mọi ngóc ngách của cố đô. Từ sáng sớm đến tối muộn, cô dành nhiều thời gian để ghi lại khung cảnh của cầu Tongtian.
“Không chỉ có xi măng cốt thép mà cầy đã trở thành linh hồn của Huế”. Vẻ đẹp nơi đây “, ông Trần Ơi cho biết. Cầu vượt Trường Tiền được coi là biểu tượng và là trung tâm của cố đô, nối liền hai miền nam bắc. Được hoàn thành vào năm 1899 dưới thời vua Thái Lan, cây cầu dài khoảng 400 m tính từ hai mố và rộng 6 m, có 6 nhịp và 12 nhịp (mỗi nhịp 6 đôi) – cầu Trường (Trường) mỗi ngày. Cầu Tiên) mang vẻ đẹp khác biệt, tuy lúc nào cũng chật cứng người nhưng nhìn ra sông Hương và cảnh quan thành phố.
Người đi bộ, đi xe đạp, đi xe đạp, ở phía đông Cảnh gánh hàng qua lại giữa nam bắc chợ Bà … làm biến mất một góc Huế bình yên, mộc mạc Mỗi sớm mai, hoa ban quen thuộc với nhiều người dân địa phương. – Thưa cô, sáng sớm mai thức dậy đã cắt sương che phủ Hoa, rồi hối hả xuống chợ hay vỉa hè chào khách Tập trung hai bên công viên, trên phố đi bộ hai bờ nam bắc để tập thể dục sáng sớm và khi mặt trời lặn. Những gốc phượng cổ thụ dưới gầm cầu nam thu hút bởi khung cảnh thơ mộng của nó Nhiều bạn trẻ vừa ngắm nhìn cây cầu biểu tượng này vừa ngắm dòng sông Hương mát lạnh.
Vòng hoa trắng bao quanh công viên Cạnh cầu … trang trí đẹp. -Từ 23/9 tại Lê Lợi Ngắm hoàng hôn ở cầu vượt Trường Tiền ở Công viên Phố E.
Một số cây cầu đổi màu lung linh về đêm thu hút nhiều bạn trẻ đến ghi hình .—— Xialin (Ảnh: Chen Aiai)
Bill Converse chưa từng tham gia lễ hội mô tô lớn nhất thế giới. Nhưng năm nay, anh đã lái xe 29 giờ từ Georgia đến South Dakota để bán áo phông tại sự kiện thường niên này. Converse yêu thích mối quan hệ thân thiện và thoải mái giữa các vị khách. Họ “yêu đất nước, quốc kỳ và tổng thống.” Ảnh: Insider-Lễ hội âm nhạc kéo dài 10 ngày, hàng nghìn du khách đã đổ về thị trấn nhỏ Sturgis trong đợt dịch này. Lễ hội âm nhạc năm nay dự kiến thu hút nửa triệu người. Mọi người cho rằng con số này thấp hơn năm ngoái, khi có trung bình 700.000 lượt khách mỗi kỳ.
Sturgis giống như nước Mỹ mà anh ta biết. Với sự giúp đỡ của một người hoàn toàn xa lạ, Converse có thể nói chuyện. Converse cho biết: “Mọi thứ đều ổn. Họ cư xử như thể không có Covid-19 ở đây” Và anh ấy cũng là một trong nhiều khách du lịch ở Sturgis. Họ tin vào những lo ngại này và cảnh báo rằng hơn 163.000 người Mỹ đã bị ảnh hưởng. Dịch giết người. Mỗi cuối tuần, anh tiếp xúc trực tiếp với hàng nghìn người từ khắp mọi miền đất nước và chưa từng gặp nCoV. Anh cho rằng nhiều người ở lễ hội như anh không tin rằng những con số chết là chính xác. Đối với Converse và nhiều người khác, đây có thể là một “thuyết âm mưu”.
Nhiều khách du lịch nghĩ rằng Covid-19 là một trò lừa bịp, và nỗi sợ hãi của họ về đại dịch này đã được phóng đại. Ảnh: Insider
Converse đồng ý với các biện pháp phòng chống dịch bệnh của chính phủ, nhưng: “Nếu bạn lo lắng về Covid-19, hoặc bạn có nguy cơ cao, bạn có thể ở nhà. Chính phủ đã sai khi ngăn chặn nó. Tôi đã ở nhà “Vì người khác có thể bị bệnh.”
Nhưng không phải ai cũng nghĩ Covid-19 là “huyền thoại”. Pinard thật là một ví dụ. Vị khách đến thăm Arizona tin chắc rằng đại dịch chỉ là một trò lừa bịp cho đến khi anh ta có kết quả xét nghiệm dương tính với nCoV. Pinard vẫn đang hồi phục sau trận chiến kéo dài 15 ngày với Covid-19.
“Một số người không biết chuyện gì đã xảy ra,” Pinard nói. Là một nhân chứng cho đại dịch, bây giờ tôi nghĩ rằng đây không phải là một trò lừa đảo.
Không giống như đám đông, Pinard đeo mặt nạ khi tham gia các hoạt động, cố gắng giữ khoảng cách với thế giới và rửa tay thường xuyên. Khi nhìn thấy tấm biển gọi Covid-19 là một âm mưu, anh ta lắc đầu. Pinard nói rằng nhiều người thích anh ấy. Một số người bị chế giễu vì đeo mặt nạ, nhưng Pinard không gặp vấn đề tương tự.
Vào ngày 10 tháng 8, Pinard đến một quán bar địa phương và rời đi ngay sau khi gặp mọi người. thế giới. Hắt hơi trong quán bar. “Họ đang cạnh tranh để xem ai có thể hắt hơi, và người sụt giảm là lớn nhất. Mọi người đang cười và vỗ tay. Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra”, Pinard lo lắng. Ông lo lắng rằng sau kỳ nghỉ lễ, khi khách đến đây và trở về quê của họ, nhiều bang trên cả nước sẽ chứng kiến tình trạng nhiễm trùng tăng vọt.
Nhiều người tham gia sự kiện đã phớt lờ khuyến cáo của chính phủ về việc đeo mặt nạ hoặc thậm chí cười nhạo những người thi hành công vụ. Ảnh: Insider-Kể từ ngày 9/8, người dân Mỹ đã tụ tập tại các quán bar, phớt lờ mọi đề nghị của chính quyền địa phương về việc đeo khẩu trang để phòng chống dịch bệnh. Theo thống kê của Cơ quan tuần tra đường cao tốc Nam Dakota, gần 90 người đã bị bắt vì tàng trữ ma túy trong vòng hai ngày của kỳ nghỉ lễ, và có 286 trường hợp vi phạm pháp luật khác. Các quan chức thành phố cho biết, hơn 50% cư dân hy vọng sẽ hủy bỏ sự kiện năm nay, mọi người vẫn sẽ đến và nỗ lực hết mình. Mark Schulte, giám đốc Bệnh viện Monument Health Sturgis cho biết, không thể đoán trước được việc nhiễm trùng có xảy ra đột ngột sau vụ việc hay không. Nhưng bệnh viện đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với tình trạng này và sẵn sàng đón thêm người. biến cố. Sau sự kiện này, chính phủ sẽ tổ chức một cuộc thử nghiệm nCoV quy mô lớn cho người dân địa phương. Ngoài ra, người dân địa phương điều hành các cửa hàng phải đeo khẩu trang và giữ thái độ tránh xa xã hội khi phục vụ du khách trong lễ hội.
Mặc dù Covid-19- — Anh Minh (theo người khởi xướng), người Mỹ vẫn đổ xô đi tắm biển
Tác giả Trần Ơi (tên thật là Nguyễn Ngọc Trân) đã ghi lại chùm ảnh làng Phước Tích từ sáng sớm, thì đợt 2 sóng Covid-19 lại bùng phát. Ánh nắng sớm xuyên qua hàng cây và những con đường quê làm nổi bật vẻ đẹp của đất nước, giống như một ốc đảo giữa sông Aola.
Tác giả cho biết có nhiều người đến đây chụp ảnh dưới ánh nắng và nhìn thấy những thảm xanh quanh làng. Chạy bộ, thể thao… trong không khí trong lành, không ô nhiễm, khói bụi rất tốt cho sức khỏe.
Bóng thuyền được trang trí với dáng vẻ mềm mại và thơ mộng của những đường nét Ouliu. Phước Tích là ngôi làng cổ thứ hai được xếp hạng “Di tích lịch sử quốc gia” sau Làng cổ Đường Lâm (Hà Nội). Nơi đây vẫn còn lưu giữ được những di sản vật thể có giá trị, có 27 ngôi nhà cổ, trong đó nhiều nhất là nhà hai gian ba gian nghiêng và 10 nhà thờ họ cổ.
Ngôi làng bây giờ đã trở thành một điểm đến của khách du lịch. Ở nước ngoài, 9 loại hình dịch vụ được cung cấp, bao gồm du lịch miệt vườn, trải nghiệm làm bánh, làm gốm, đạp xe … – chèo thuyền hay thả đèn trên sông Ô Lâu … thôi, nhiều người đã làm rất hào hứng.
Vào ngày 11 tháng 7, mọi người vận chuyển hàng hóa đến chợ “Gucunxiang”. Chợ mở cửa hai lần một tháng vào thứ bảy hoặc chủ nhật. Do Covid-19, những người quản lý làng quyết định hoãn sự kiện tháng 8 cho đến khi tình hình ổn định.
Một trong những nét đặc trưng của chợ quê là nông sản, nông sản, món ăn truyền thống và văn hóa bản địa. Nhiều trò chơi tuổi thơ cũng bị làm nhái trên thị trường nước này.
Cấu trúc nhà vườn ngăn cách bởi những hàng chè xanh mướt, thẳng tắp … là nét đặc trưng của nơi đây.
Những người trẻ tuổi nói rằng họ không tìm thấy bất kỳ công trình kiến trúc cổ nào, và những ngôi nhà công cộng có lịch sử hàng trăm năm dường như chưa đến được làng cổ. Xưa, Phước Tích nổi tiếng khắp cả nước về nghề làm gốm, đặc biệt là nồi. Người ta truyền nhau câu ca: “Om Phước Tích ngon cơm hoàng đế / Sen Hạ Trì quý Phú Xuân”. Ngoài ra, còn có hàng loạt sản phẩm của nghệ nhân quê hương nổi tiếng như đồ gỗ Mỹ Xuyên, đệm Phò Trạch … – Tuệ Khương (Ảnh: Trần Ơi)
Năm 2009, nhà văn du lịch Brazil Guilherme Canever đã đến thăm Somaliland, quốc gia tuyên bố độc lập khỏi Somalia vào năm 1991. Cho đến nay, tuy đã có hệ thống chính trị riêng nhưng quốc gia này vẫn chưa được công nhận là tự trị. thay đổi. Nhưng điều này đã khiến Canever bị cuốn hút đến mức anh đã mất hơn 10 năm để đến thăm 15 “quốc gia” khác không tồn tại chính thức. Ảnh: Guilherme Canever / Insider.
Khi đến thăm một nơi không được Liên hợp quốc công nhận lần đầu tiên, Canever đã rất ngạc nhiên khi biết rằng thị thực do Somalia cấp không cho phép anh vào Somaliland. Anh ta cần một thị thực riêng do địa điểm đó cấp và phải chuyển tiền sang nội tệ. “Điều này làm tôi rất thích thú vì tôi đang bước vào một đất nước không được bất kỳ quốc gia nào công nhận.”
Sau Somaliland, Canever tiếp tục đến Cộng hòa Transnistria, Cộng hòa Kosovo, Tây Sahara và Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ ở Bắc Síp, Nhà nước Palestine, Cộng hòa Abkhazia, Cộng hòa Nagorno-Karabakh, Cộng hòa Nam Ossetia và những nơi khác. .. Ngoài ra, ông cũng đến thăm các khu tự trị của Nga, Cộng hòa Karakalpak, Kashmir, và Đông Turkistan. Canever nói rằng có rất nhiều khu tự trị trên thế giới. Nhưng anh ấy đến những nơi này vì họ quan tâm đến tôi nhất.
Canever chụp ảnh nhóm trước Tu viện Athos mới ở Abkhazia. Nhiếp ảnh: Guilherme Canever / Insider .—— Canever hiện đang viết một cuốn sách về trải nghiệm của mình trong chuyến du lịch tại những vùng đất chưa được công nhận này. Trong cuốn sách, ông nói về lịch sử và tình hình chính trị. Tuy nhiên, ông chỉ ra rằng cuốn sách này không có bất kỳ ý kiến hay nhận định cá nhân nào. Canever chỉ muốn ghi lại những câu chuyện. “Có những nơi mà nhiều người không biết, chẳng hạn như Transnistria. Nhiều người muốn biết làm thế nào để đến đó và phải làm gì.” Tại các điểm đến mới, đặc biệt là các khu vực xung đột. Trong số những nơi anh đã đến, có những nơi khó đến, nhưng cũng có những nơi rất dễ đến, vì chúng đã trở thành điểm thu hút khách du lịch như Đài Loan.
Du khách luôn luôn là khách, không phải nhà ngoại giao hay chính trị gia, đến với Canever. “Tôi chỉ muốn tìm hiểu và xem điều gì đã xảy ra với nơi này.” Những nơi Canever đến thăm mang lại ấn tượng về việc được hưởng những đặc quyền khác nhau, đến nỗi anh ấy phải chia sẻ kinh nghiệm của mình với thế giới.
Vào những năm 2000, Canever đã ngừng tham quan các điểm du lịch nổi tiếng theo lịch trình chính của mình. Thay vào đó, anh sống với người dân địa phương nhiều nhất có thể. Anh ấy muốn tìm hiểu thêm về cuộc sống của họ, lắng nghe câu chuyện của họ, tìm hiểu thói quen và cách ăn của họ. Nam du khách thích đi du lịch một mình vì nó buộc anh ta phải mở lòng với những người mới và có nhiều trải nghiệm thú vị. “Tôi thực sự thích tương tác với mọi người. Tôi muốn nhìn thế giới trước khi nó thay đổi”, anh nói.
Vì vậy, vào năm 2009, anh ấy đã nghỉ việc và bắt đầu dốc toàn lực. thời gian để đi. Đi du lịch với bạn gái của mình – sau này trở thành vợ của Canever. “Khi chúng tôi già đi, tôi có thể đến Tây Âu và điều đó sẽ không thay đổi. Nhưng ở những nơi khác, họ sẽ thay đổi rất nhanh.” -Theo Liên hợp quốc, một quốc gia tồn tại hợp pháp trên bản đồ thế giới phải có dân số thường trú, quyền kiểm soát lãnh thổ và biên giới. Giống như một chính phủ độc lập, thiết lập quan hệ ngoại giao với các quốc gia khác. Quan trọng nhất là nó phải được Liên hợp quốc công nhận. Hiện tại, tổ chức này chỉ công nhận 193 quốc gia. FIFA đã công nhận 211 quốc gia và Tổ chức Tiêu chuẩn hóa Quốc tế (ISO) đã liệt kê 249 mã quốc gia / vùng lãnh thổ.