Đỗ Thùy Trang và Tố Nhật là hai bạn trẻ tham gia hoạt động “ Da Lat Tourism Covid-19 Season ”, ý tưởng của họ là lấy hình ảnh Vô Diện làm nhân vật chính. Tất cả đều sống và học tập tại Đà Lạt. Trong ảnh, Võ Điền đăng ký tại tiệm bánh Cô Xay Gió ở khu Hòa Bình, trung tâm thành phố Đà Lạt. Tiệm bánh có bức tường vàng ấn tượng, khách xếp hàng dài chụp ảnh nhưng giờ hết chỗ.
Vô Diện là một nhân vật nổi tiếng, mặc đồ đen và mặt trắng. Bộ phim hoạt hình Nhật Bản “Spirited Away” của Ghibli trông rất lạ và dễ thương. Bức ảnh trên được chụp trên một cầu thang dài nối liền khu Hòa Bình với chợ Đà Lạt, nơi có rất nhiều món ăn vặt, đồ nướng … – chỉ được đăng vài ngày trên lịch của cộng đồng du lịch Sau đó, bộ ảnh nhận được hàng nghìn lượt thích và chia sẻ. Hầu hết người xem đều cho rằng những bức ảnh này rất dễ thương và gây được tiếng cười tích cực trong bối cảnh dịch bệnh Covid-19 đang bùng phát tại Việt Nam.
Ảnh chụp dự án nụ atiso ở Plaza Lâm Viên, khi mua hàng trên mạng, Trang nghĩ mặt No quá dễ thương, định chụp ảnh cùng bạn bè tại các điểm du lịch ở Đà Lạt. Theo chị Trang, ở Đà Lạt hầu như không có khách du lịch, người dân địa phương, nhà hàng, cửa hiệu vẫn mở cửa bình thường nhưng có một số điểm du lịch, quán cà phê. .. đã thông báo tạm thời đóng cửa để hạn chế dịch bệnh lây lan.
Hai năm trở lại đây, do nét cổ kính, nền nã nên cây cầu dẫn vào Cổng chợ Đà Lạt là điểm đăng ký hấp dẫn của nhiều bạn trẻ. Cây cầu cũ. Bức ảnh mang phong cách “Hong Kong”. Ngoài thời sinh viên, cô còn sáng tạo nội dung cho một điểm du lịch Đà Lạt. Hãy có những niềm vui và sự hứng khởi của riêng bạn “, Trang chia sẻ.
Tên đầy đủ của công ty là Michael Trần, chú chó 5 tuổi Bảo Trân (1993) ở TP. Cô thường săn các công ty trên xe riêng của mình và ghi lại những cảnh đẹp. Ngoài vẻ ngoài dễ thương, những bức ảnh của Cơ cũng được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội. Tên đầy đủ là Michael Trần, là chú chó 5 tuổi Bảo Trân (1993) của TP HCM. Cô thường săn các công ty trên xe riêng của mình và ghi lại những cảnh đẹp. Với vẻ ngoài dễ thương, những tác phẩm ảnh của Cơ đã được nhiều người chia sẻ và khen ngợi trên mạng xã hội. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Du khách có thể chụp ảnh với cừu ở đây, check in ở bến sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn … – Trân là người đam mê du lịch và thích đến đó. Vì vậy, Cơ đã thích đi chơi từ khi còn nhỏ. “Tôi thực sự muốn lưu lại kỷ niệm của công ty và cho mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch, và là người bạn đồng hành trong mọi hành trình của con người.” Công ty chụp ảnh ở Blue Rock Lake. Ông Hổ nằm trên đường Vũng Tàu, giá vé 40.000 một người. Du khách có thể chụp ảnh với cừu ở đây, check in ở bến sông, trong khu du lịch có cầu gỗ, xích đu, vườn cây, cây cô đơn … – Trân là người đam mê du lịch và thích đến đó. Vì vậy, Cơ đã thích đi chơi từ khi còn nhỏ. “Tôi thực sự muốn lưu giữ kỷ niệm về công ty và để mọi người biết rằng chó là bạn, chó cũng có thể đi du lịch và trở thành người bạn đồng hành trong những chuyến đi của con người”. Trên đây là hẻm 107-109 Trần Phú, là địa điểm trọ nổi tiếng ở Vũng Tàu. Trước ngõ có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, nhà hàng … với những người nuôi chó khác.
Ảnh là ngõ 107-109 điểm đăng ký Trần Phú. Nổi tiếng ở Vũng Tàu. Trước ngõ có những bụi hoa giấy lớn rất đẹp cho du khách. Khó khăn nhất trong chuyến đi của Trân là tìm nhà trọ và tìm nhà hàng không cấm nuôi thú cưng. Vì vậy, cô đã nghiên cứu kỹ về thời gian biểu trước khi đi bất cứ đâu. “May mắn thay, ở hầu hết những nơi chúng tôi sống hoặc ăn uống, mọi người đều thích Co và chào đón chúng tôi rất nồng nhiệt”, Tran nói. Ngoài ra, cô mong muốn có thể chia sẻ kinh nghiệm, nơi ở, cửa hàng … với những người nuôi thú khác.
Để đến được cổng Mũi Nghinh Phong, Trần đã dẫn Cơ đến với thần tượng. Ở phía bên kia là một quán cà phê bỏ hoang với cánh tay của bạn dang ra (còn được gọi là tượng Chúa Kitô). Người chủ và chú chó đi dọc theo con đường lên cầu thang cho đến khi ra biển.
“Đặc biệt nhất ở đây là Cổng Trời. Từ trên đỉnh núi có thể phóng tầm mắt ra biển và tận hưởng cảm giác thư thái lúc chiều tà”, Trân nói.
Khi đến cổng trời ở Nghinh Phong, Trần đã dẫn Cổn đến bức tượng (còn gọi là tượng Chúa Ki-tô) với hai cánh tay dang rộng. Đó là một quán cà phê bỏ hoang. Người chủ và chú chó đi dọc theo con đường lên cầu thang cho đến khi ra biển.
“Đặc biệt nhất ở đây là Thiên Môn. Từ trên đỉnh núi có thể phóng tầm mắt ra biển, thư thái ngắm nhìn Trân phi trong gió hoàng hôn mát mẻ dễ chịu.
Đèo hải đăng cũng vậy Nơi Trần và Cơ du lịch Vũng Tàu, khi đến đây vào đúng mùa du khách sẽ bắt gặp những hàng phượng vĩ đỏ cam rực rỡ hai bên đường.
Đèo hải đăng cũng là nơi Trần và Cơ du lịch Vũng Tàu. Khi đến đây vào mùa du khách sẽ thấy những hàng phượng vĩ đỏ cam rực rỡ hai bên đường
Địa điểm yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem ven biển Vũng Tàu, giá một suất nước đá hoặc nước dao động từ 35.000 đến 60.000. Chờ đợi, sau khi mua kem, du khách có thể đi xe buýt đầy màu sắc – – Địa điểm yêu thích trong chuyến đi là xe bán kem ven biển Vũng Tàu, giá một suất kem hoặc nước dao động từ 35.000 đến 60.000. Sau khi mua kem , Du khách có thể đi một chuyến xe buýt băng đầy màu sắc.
“Đi du lịch với Cơ rất vui, tốt bụng và ngoan ngoãn, không bao giờ ốm đau, và biết chụp ảnh. Vấn đề duy nhất của tôi là đôi khi Cơ gặp những con chó khác, nó mất bình tĩnh và đánh nhau. “, Trân vui vẻ nói.” Đi du lịch với Cò vui quá trời ơi ngheÔi, xe chưa bao giờ bị bệnh, biết chụp ảnh. Mình chỉ có chuyện thôi, nhiều khi Cơ gặp những chú chó khác, nó mất bình tĩnh và cãi nhau “, Trân vui vẻ nói.
Hoàng hy vọng sẽ chứng minh được rằng những khó khăn trên con đường sẽ được giảm bớt và phải vượt qua. Quả thật, anh đã 4 lần bị đâm, mấy lần bị lạc, đi vào đường bụi mù mịt, do đường hẹp nên suýt đụng xe, anh chạy xe từ biên giới Campuchia về TP.HCM chỉ trong đêm và rút xăng từ sa mạc. Lần đầu trải nghiệm thử thách gian khổ của Baozhuang tại Việt Nam không khiến chàng trai 25 tuổi bỏ cuộc giữa chừng.
Sáng 18/6, Hoàng cùng 3 người khác rời Hà Nội. Ngày đầu tiên cũng là ngày dài nhất của Hoàng: đường đua hơn 500km đến Đồng Hới, Quảng Bình. Khi họ đi tham quan, họ liên tục bỏ qua các điểm tham quan trên đường đi.
Đạp xe nhỏ, tôi thích dừng lại đây đó để chụp ảnh, Hoàng ngồi sau. Cuối cùng, chàng trai này chỉ có một mình, cho rằng đó là quyết định đúng đắn để có thêm thời gian sống.
“Đôi khi, do thời tiết mùa hè ở trung tâm nên rất mệt. Tôi không thể nghĩ Horne nói:” Xe càng lúc càng nhiều gió, và tôi muốn tiếp tục đi. “Đào Huy Hoàng đã dừng chân tại 16 tỉnh thành trong chuyến du lịch Việt Nam từ ngày 18 đến 22/6. Ảnh: NVCC.
Đà Lạt mát mẻ là Nơi khiến anh ấn tượng nhất trong kỳ nghỉ hè, Đà Lạt ít mưa vào cuối tháng 6, đầu tháng 7. Hoàng ngủ trong chăn ấm tại gia đình chủ, cứ ngỡ đây là một resort ven biển thực thụ. Người thanh niên cười nói: “Cả ngày không mất phí. “Hành trang trong 22 ngày chỉ gồm khoảng ba bộ quần áo dài đi chơi phố, còn lại là áo phông, quần đùi để tiện sử dụng, tôi ở Đà Nẵng, Hội An, Nha Trang, Đà Lạt, TP.HCM hoặc Cần Can. Được vài ngày nữa, Huang Gang đem quần áo đi giặt.
2 vali bé trai hơn 20 ngày tuổi đi xe máy 110cc, máy ảnh và 7 kg hành lý. Ảnh: NVCC .—— “Khi nhận phòng Công việc của một người (người giao hàng) gần 2 năm rất hữu ích cho việc đi lại ở Việt Nam “, Hoàng nói. Không bị giới hạn thời gian và hạn ngạch, anh có thời gian đi lại thoải mái. Chàng trai Hà Nội cho biết anh làm việc rất chăm chỉ, hàng tháng. Cha mẹ chu cấp một khoản tiền, bao gồm cả chi tiêu cá nhân và tích lũy sở thích đi du lịch, kể cả chuyến đi này.
Horn đã quen với nắng mưa mỗi ngày, điều này giúp anh giảm bớt áp lực lái xe đường dài, cho phép bạn đi suốt Anh cảm thấy “khỏe” trong suốt chuyến đi, đồng thời khi đến địa phương Hoàng nhận được sự hỗ trợ đắc lực từ các anh em trong cộng đồng shipper.
Ngoài công việc shipper chính, Hoàng còn đam mê chụp ảnh. , Anh chàng này phải vắng nhà từ vài ngày đến một tuần để chụp ảnh. 22 ngày qua, gia đình Hoàng luôn nghĩ rằng con trai mình chụp ảnh ở xa vì anh ta nói dối rằng “vui lòng qua đây.” Thông thường, bố mẹ biết lịch trình của con trai họ mỗi ngày. Nhưng lần này, bố mẹ Hoàng thấy Hoàng vắng nhà lâu hơn mọi khi nên bắt đầu nghi ngờ và yêu cầu Hoàng ra đầu thú cho đến cùng, ba lô vào nhà ở phố Truồi Hà Nội (Hà Nội). Phụ thân nhận được “giáo huấn” dài hạn chưa từng có, phụ thân vừa tức vừa kinh ngạc, tuy có chút sợ hãi nhưng Hoàng Khánh thầm chúc mừng vì đã đạt được mục đích và bảo vệ được gia đình .—— Bản đồ trực tuyến Nó vẫn hiển thị trên điện thoại phía trước của ô tô, như thể bạn đang lái xe một ngày đường Huệ Hoàng. Ảnh: NVCC .—— Tổng số chuyến đi trong 22 ngày đêm của Hoàng là xấp xỉ 3.400 km, và quãng đường ngắn nhất trong ngày là 93 km, dài nhất hơn 500 km, tổng kinh phí là 6,7 triệu đồng, trong đó tiền ăn khoảng 1,5 triệu đồng, tiền ăn ở khoảng 1,8 triệu đồng, còn lại là thuế xăng dầu, giá vé tham quan, vui chơi. Dao Huy Hoang chia sẻ Transbound Vietnam duyệt cộng đồng mạng trên mạng xã hội Bài đăng chi tiết lịch trình, chi phí, điểm đến, nhà hàng, trải nghiệm, hầu hết đều được mọi người động viên và khen ngợi Hoàng biết sẽ có như vậy Có ý kiến nên anh chỉ nhẹ nhàng đáp lại: “Do không có tài chính nên tôi chọn gửi tiết kiệm, mỗi người có những trải nghiệm khác nhau, miễn sao cảm thấy thoải mái. “.— Hoàng chia sẻ, chuyến đi này rẻ như vậy vì được cộng đồng shipper khắp các tỉnh thành ủng hộ mạnh mẽ. Chàng trai này chỉ ăn, chỉ nếm những món đặc sản bình dân và thuê nhà trọ. (Giường tập thể) Chi phí 50.000 đến 60.000 đồng một đêm nên không đắt, sau khi hoàn thành chuyến đi đầu tiên, Hoàng vẫn muốn xuyên Việt nhiều lần,Thậm chí mỗi năm một lần, và sẵn sàng chi nhiều tiền hơn để khám phá và thưởng thức những món ăn đặc sắc hơn.
Câu tục ngữ trên có lẽ minh họa cho mối quan hệ mật thiết giữa con người và mặt nạ. Trong nhiều thế kỷ, mọi người tin rằng đeo kính râm ở những nơi công cộng là một phong tục của những người đi nắng.
Khi Covid-19 nổ ra, nhiều quốc gia đã quen với hình ảnh những người đeo mặt nạ. Trang đóng lại. Nhưng ở Nhật Bản, mặt nạ không chỉ được sử dụng thường xuyên mà còn thường xuyên xuất hiện trong nhiều ngành thời trang và làm đẹp.
Mặt nạ là mục tiêu kiên cường của người Nhật trên đường phố. Ảnh: Asahi -Người Nhật đã sáng tạo ra rất nhiều loại khẩu trang có khả năng chống tia cực tím, kính chắn sáng, giúp làm thon gọn khuôn mặt … Những người phụ nữ xinh đẹp đeo khẩu trang thậm chí còn có một danh từ-Masuku Bijin. Họ cũng chơi trò chơi để xem ai trông hấp dẫn trong mặt nạ.
Vào mùa hè khô nóng, việc đeo khẩu trang trở nên khó chịu. Nhật Bản đã nhanh chóng bắt kịp nhu cầu và sản xuất những chiếc mặt nạ có khả năng “giải nhiệt” với giá 690 yên (tương đương 150.000 đồng). Vào tháng 5, một công ty đã phát hành một loại mặt nạ có thể nhét túi đá vào để giúp người đeo hạ nhiệt. Chúng có giá 1.300 yên (khoảng 300.000 đồng) và được bán với giá 50.000 yên chỉ sau 2 tháng.
– Để trả lời câu hỏi tại sao mặt nạ lại được sử dụng rộng rãi ở Nhật Bản, Tomomi Hirai, một nhà sưu tập các vật dụng y tế cổ đại, đề nghị nhìn lại lịch sử. Từ xa xưa, con người đã biết che miệng bằng giấy hoặc lá cây thường xanh để ngăn hơi thở làm ô nhiễm các đồ tế lễ quan trọng. Ngày nay, ở Yasaka (Kyoto) hay đền Otori (Osaka), tục lệ này vẫn còn tồn tại. Vào thời Edo (1603-1868), phong tục này dần trở nên phổ biến trong dân chúng.
Tadazu Hirai đã thu thập nhiều mặt nạ cổ xưa. Ảnh: “Japan Times”
Trong một cuộc phỏng vấn ở phía tây Tokyo, Hirai đã vẽ ra một bức tranh khắc gỗ đầy màu sắc. Bên cạnh bác sĩ và chuyên gia châm cứu, có một bức ảnh của một bệnh nhân trong bộ kimono được một nhân viên massage phục vụ. Hirai nói: “Nếu bạn quan sát kỹ, bạn sẽ thấy rằng một trong những bệnh nhân đã che miệng của mình bằng một miếng vải.” Ban đầu, chúng được sử dụng bởi thợ mỏ, nhà máy và công nhân xây dựng. Năm 1879, báo chí quảng cáo lô mặt nạ đầu tiên do quốc gia sản xuất. Hirai sở hữu nguyên mẫu này, được bảo quản cẩn thận trong hộp có hoa văn cổ điển.
Việc buôn bán mặt nạ đã phát triển mạnh mẽ kể từ thời Taisho (1912-1926), khi nền kinh tế Nhật Bản đang bùng nổ. . Sau Chiến tranh thế giới thứ nhất, nhà máy tiếp tục nhận được các đơn đặt hàng từ Châu Âu. Mặt nạ làm bằng da, nhung và các chất liệu khác đã được quảng cáo tràn ngập.
Người đàn ông mặc một tấm vải nhỏ và bịt miệng bằng một miếng gỗ thẳng (Tamotsu Hirai). Ảnh: “Japan Times” -Chiến dịch cúm Tây Ban Nha (1918-1920) đã giết chết gần nửa triệu người Nhật Bản đã biến khẩu trang từ hàng xa xỉ thành hàng bình dân. Sau khi xác định được nguyên nhân của việc nhiễm vi rút, mọi người bắt đầu đeo khẩu trang, tin rằng thực hiện các biện pháp như vậy có thể bảo vệ mình khỏi bệnh cúm. Những tấm áp phích được treo khắp nơi với khẩu hiệu: “Kẻ không có mặt nạ”. Đối với những người không đủ tiền mua mặt nạ, họ được hướng dẫn làm tại nhà.
Mặt nạ của những năm đầu Showa (1926-1989) bây giờ rất gần với 3D d ‘. Tuy nhiên, do nhu cầu tiết kiệm nguyên liệu cho quân đội trong Thế chiến II, họ bị thiếu hụt trầm trọng. Vì vậy, người ta sử dụng các loại mặt nạ gạc đơn giản hơn và rẻ hơn. Vào cuối chiến tranh, những chiếc mặt nạ này vẫn được sử dụng và được coi là sản phẩm tiêu chuẩn. Chúng dần dần trở nên giống với mô hình hiện tại, có màu chủ đạo là trắng, mỏng, nhẹ, dùng một lần và xếp nếp. Hirai cho biết: “Sự phát triển của mặt nạ rất độc đáo ở Nhật Bản.” Hiện tại, Nhật Bản có hơn 57.000 trường hợp nhiễm coronavirus và hơn 1.100 trường hợp tử vong. Nhiều người cho rằng nếu người Nhật không quen dùng mặt nạ thì con số này có thể còn cao hơn.
Một người bạn của Fan An’s nói với chồng cô ấy “Cuối tuần này tôi đặt phòng khách sạn ở phố cổ”, cau mày nói: “Ông xã mắng cô ấy và bảo nếu cô ấy không ngủ thì hãy quay lại phố”. – Vợ của một người bạn khác, chồng Vân Anh, thậm chí còn đề nghị qua đêm với bạn mình khiến anh rất bức xúc. Chị Fan An nói với người bạn của mình: “Anh ấy nói chỉ cần em có suy nghĩ này là em sẽ ghét”. “Hội chị em phải liên tục vận động để chồng chấp nhận. Đây là lý do chính đáng, vì Covid có thể nói:” Đừng đi đâu xa, mẹ hãy cho các con gặp nhau để thay đổi không khí. “Bằng cách này, 5 bà mẹ và 7 đứa trẻ đã trải qua một giờ cuối tuần vui vẻ trên phố. Cổ.” Khách sạn rất tốt và đồ ăn rất ngon. Vừa đẹp vừa ngon. Chỗ này chủ yếu phục vụ khách tây trước nên nhân viên lịch sự hơn. Chỉ thiếu bể bơi cho trẻ em. Bạn có thể té nước và phần còn lại chỉ cách khách sạn một quãng ngắn. Chị Mẫn Anh cho biết: “Gặp nhau ở phố đi bộ để sau này cho con chơi mà không lo đường về”
Các nhà hàng, spa khách sạn cũng giảm giá 50%, Vì vậy, bữa trưa miễn phí cho 12 người chỉ có giá 1,3 triệu đồng. Ảnh: NVCC
Khách sạn 4 sao này nằm ở Baoqing Hutong, cách Hồ Hoàn Kiếm khoảng 300 m. Ngủ 12 người trong phòng đôi rộng 70m2 giá 1,8 triệu đồng / đêm, phòng dưới 800.000 đồng / đêm phụ thu 300.000 đồng cho tất cả trẻ em và miễn phí bữa sáng buffet.
Chị Vân Anh cho biết, khách hàng là người Việt Nam rất đông, nhưng phần lớn là người miền Nam ra Hà Nội chơi hoặc làm việc. Chị chia sẻ: “Dịch vụ tốt mà giá lại rẻ, đi khách sạn cũng tiếc”, chị Lemin Trang (35 tuổi) sống tại TP.HCM cho biết chưa từng có cơ hội ở lại. Bất kỳ khách sạn năm sao nào trong thị trấn. “Do tình hình phức tạp của Covid-19 nên mọi kế hoạch du lịch hè của gia đình tôi đều bị hoãn lại. Vì vậy, tôi dự định sẽ cho cả nhà đi nghỉ bù ở một khách sạn trên đường Nguyễn Huệ (khu 1)”, anh Truân cho biết.
Cũng giống như anh Truật, chị Hồ Chí Minh (Q.3, TP.HCM) cho biết do dịch bệnh trục trặc nên cuối tháng 8. Gia đình chị phải hủy chuyến đi đảo Phú Quốc. Nên tôi đặt phòng đôi hai đêm với giá 1,5 triệu đồng. Không ngờ lại rẻ như vậy. Nhiều khách sạn cao cấp trên địa bàn thành phố tung ra các chương trình ưu đãi để thu hút khách, thậm chí có trường hợp giảm giá vượt quá 50%. Tọa lạc tại trung tâm Quận 1, M Hotel Saigon có thể giảm giá đến 70% khi đặt phòng. Giá phòng thấp nhất là 5 triệu USD một đêm, nay đã là 1,6 triệu USD bao gồm bữa sáng. Khách sạn giảm 55% cho tất cả các phòng, riêng phòng tiêu chuẩn giảm từ 3,2 triệu đồng đến 1,4 triệu đồng một đêm. Ngoài ra, khách sạn còn bán vé cho du khách trải nghiệm bể bơi vô cực trên tầng 18 với giá 200.000 đồng một người.
Kể từ ngày 4/8, Khách sạn Mia Sài Gòn (Khu 2) lần đầu tiên cung cấp dịch vụ này. Khách có thể dùng bữa trên ban công của phòng với chi phí hàng triệu đồng, khách được sử dụng phòng miễn phí trong bữa ăn. Ảnh: Mia Sài Gòn
Khách sạn Mia Sài Gòn triển khai nhiều chương trình thưởng như cung cấp bữa tối trên ban công trong phòng khách sạn và miễn phí dịch vụ 3 đêm, có thể giảm 9 triệu đồng dịch vụ; giá ban đầu là 4,5 triệu đồng Đồng đến 21 triệu đồng. – – Bà Mai Phương, đại diện khách sạn cho biết: “Đây là mức giảm giá rất lớn và chỉ có Covid-19 mới có thể cung cấp để thu hút khách hàng trong nước.”
Giảm giá 50% cũng được thông qua Theo kế hoạch đến tháng 12/2020, lượng khách của khách sạn 4 sao Bắc Sài Gòn này sẽ không thay đổi đáng kể. Ông cho biết: “Sau khi thực hiện phương án giảm, tỷ lệ lấp đầy phòng vẫn rất thấp, dưới 30%, do hiện nay hầu hết khách nước ngoài đã vắng bóng, và tỷ lệ khách nội địa không lớn”, ông Quốc Hùng, Giám đốc bộ phận khách sạn cho biết. — Một số khách sạn 4 sao, căn hộ cao cấp dành cho khách lẻ như khách sạn Saigon Park Hyatt (ảnh), Norfolk Tower, Mai House Hotel, Vinpearl Luxury Landmark 81, Saigon Liberty City Central Point, Saigon Lotus Hotel. .. Giảm giá kích cầu hàng loạt VND Ảnh: Hyatt (Hyatt) – Kể từ khi dịch Covid-19 bùng phát vào đầu năm nay, TP.HCM đã có 0 lượt khách quốc tế mới trong nhiều tháng liên tiếp, không kể chuyên gia hay lao động nước ngoài nó thế nào. Tình trạng này khiến nhiều cơ sở kinh doanh dịch vụ lưu trú gặp khó khăn, thậm chí có đơn vị xin rút giấy phép, dừng hoạt động. Theo báo cáo của Sở Du lịch TP.HCM, trong 6 tháng đầu năm nay, lượng khách du lịch quốc tế đến TP.HCM chỉ vượt 1,3 triệu lượt, giảm khoảng 70% so với cùng kỳ năm ngoái.
“Hiện nay, để hạn chế hoạt động du lịch, tôi nghĩ người dân thành phố Hồ Chí Minh có thể thoải mái vào thành phố, vừa bảo vệ mình.Tôi có thể hỗ trợ du lịch địa phương “, Minh Thùy gợi ý.
Cựu cung thủ người Mỹ Erika LaBrie (Erika LaBrie) đứng trước Cầu Cổng Vàng và nói: “Dù có sự khác biệt lớn, chúng tôi vẫn yêu nhau rất nhiều”. Trước khi Erika nhận tội, thần tượng nổi tiếng và hấp dẫn nhất San Francisco không thể thốt nên lời. Đây là điều hiển nhiên vì nó chỉ là một cây cầu vô hồn. Tất cả đều được ghi lại trong một bộ phim tài liệu có tên “Kết hôn với tháp Eiffel”. Ảnh: EaseTrip
Erika LaBrie không còn xa lạ với khán giả trên toàn thế giới. Cô còn được biết đến với một cái tên khác là Erika “Aya” Eiffel. Sau khi kết hôn với một biểu tượng nổi tiếng của Pháp vào năm 2007, cô đã đổi họ của mình thành Tháp Eiffel. Trong một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông vào thời điểm đó, cựu cung thủ nói rằng tháp Eiffel đã bị thế giới hiểu nhầm. . Hàng năm, dấu hiệu nổi tiếng này được bao quanh bởi hàng triệu khách du lịch. Nhưng những người này đều yêu và đi du lịch cùng nhau, điều này không giống như họ yêu tháp Eiffel.
Năm 2009, nhân kỷ niệm hai năm “Ngày cưới”, cô tham gia “Goodmorning America Show” và nói rằng cô đã bị ngã. Trong một chuyến đi đến Pháp vào năm 2004, cô đã phải lòng tháp Eiffel. Trước đó, cô cũng đã thiết lập một mối quan hệ lãng mạn nồng nàn với một điểm tham quan nổi tiếng khác là Bức tường Berlin. Erika đã tôn thờ Bức tường Berlin trong 20 năm. Nói về tình yêu kỳ lạ của mình, Erika nói: “Tôi rất hạnh phúc, tôi không làm tổn thương ai, tôi không làm tổn thương chính mình. Tôi yêu cuộc sống của mình”. Ảnh: “Daily Star” -Erika không phải là người duy nhất dành tình cảm cho Bức tường Berlin. Eija-Riitta Berliner-Mauer người Thụy Điển cũng vô địch về bức tường nổi tiếng này. Cô mô tả nó là “bức tường đẹp và quyến rũ nhất từ trước đến nay.” Cô cũng đổi họ thành Berliner Mauer (Berliner Mauer).
Amanda Whittaker, sống ở Anh và yêu Tượng Nữ thần Tự do ở New York. Để thỏa mãn “người tình”, cô đã 4 lần sang Mỹ. Cô thậm chí còn tính đến chuyện kết hôn với bức tượng.
Tháng 5 năm 2019, Jodi Rose (Jodi Rose) kỷ niệm 6 năm ngày cưới, “chồng” của cô là Le Pont du Diable. ác quỷ). Khi cô đến Seret ở miền nam nước Pháp vào năm 2013, cô đã “yêu cây cầu này”. Jodi kết hôn với Pont du Diable, đi cùng với 14 vị khách, và là người thân thiết với thị trưởng Saint-Jean-de-Fos. Phước lành …- Erika, Jodi, Eija-Riitta … là một trong số ít những người trên thế giới bị thu hút bởi những vật vô tri vô giác, Objectum Sexuality. Họ có cảm tình với những đối tượng này và nghĩ rằng họ cũng đang đáp lại. Volkmar Sigusch, cựu giám đốc Viện Khoa học Tình dục ở Frankfurt, Đức, giải thích rằng hội chứng này không phải là bệnh. Anh tin rằng đây là kết quả của việc ngày càng cô lập giữa mọi người.
Pháp quyết tâm xóa bỏ “hội chứng Paris” của khách du lịch
Từ năm 2011, cuộc thi “National Geographic Traveller Photo Contest” được tổ chức thường niên, thu hút hàng nghìn tác phẩm tham gia. Cuộc thi năm nay có hơn 4.500 bức ảnh của các tác giả từ khắp nơi gửi về dự thi ở 4 hạng mục: thành phố, phong cảnh, thiên nhiên và con người. Các thành viên của mỗi ban giám khảo chọn ra ba người cao nhất để xác định người giành giải thưởng cao nhất vào ngày 25/8.
Trong phần ảnh thành phố, bức ảnh đầu tiên được phát hành là bức ảnh đầu tiên của Nhà thờ Đức Bà Paris. Tyn của nhiếp ảnh gia Holly Barber ở Prague, Cộng hòa Séc.
Từ năm 2011, “National Geographic Traveler Photo Contest” đã được tổ chức hàng năm, thu hút hàng nghìn tác phẩm. Cuộc thi năm nay có hơn 4.500 bức ảnh của các tác giả từ khắp nơi gửi về dự thi ở 4 hạng mục: thành phố, phong cảnh, thiên nhiên và con người. Các thành viên của mỗi ban giám khảo chọn ra ba người cao nhất để xác định người giành giải thưởng cao nhất vào ngày 25/8.
Trong phần ảnh thành phố, bức ảnh đầu tiên được phát hành là bức ảnh đầu tiên của Nhà thờ Đức Bà Paris. Tyn ở Praha, Cộng hòa Séc. Ảnh của nhiếp ảnh gia Holly Barber
— Hai phụ nữ ở thị trấn Mari Ryan, miền nam nước Ý .—— Ảnh 2 Phụ nữ ở Barivi Những người phụ nữ đi dạo ở thành phố Chia Mick Ryan ở miền nam nước Ý.
Bức ảnh chụp căn hộ đầy màu sắc của nhiếp ảnh gia Jordan Banks trong tòa nhà Soho trên đảo nhân tạo Odaiba ở Vịnh Tokyo, Nhật Bản .
Hình ảnh những căn hộ đầy màu sắc do nhiếp ảnh gia Jordan Banks chụp trên Soho.Các tòa nhà trên Odaiba, một hòn đảo nhân tạo ở Vịnh Tokyo, Nhật Bản.
Công trình của Tu viện Thiksey ở Ladakh (một vùng đất Phật giáo yên bình ở miền bắc Ấn Độ). Tu viện nằm trong sa mạc đá hùng vĩ xung quanh. Đây là một trong ba hình ảnh đẹp nhất ở hạng mục “Phong cảnh”.
Công trình của Tu viện Thiksey ở Ladakh-một vùng đất Phật giáo yên bình ở miền bắc Ấn Độ. Tu viện nằm trong sa mạc đá hùng vĩ xung quanh. Đây là một trong 3 bức ảnh đẹp nhất ở hạng mục “Phong cảnh”.
Bức ảnh “Dead Wood” được chụp bởi nhiếp ảnh gia Namibia (National Nambia-Naukluft). George Turnbull. Vườn Naukluft của George Turnbull ở Namibia.
Eric Ho trong mùa “Aiyang Terraces” ở Vân Nam, Trung Quốc. – Vùng núi Vân Nam miền nam Trung Quốc mùa nước nổi, “Nguyễn hiên phơi”, tác giả: Eric Ho (Eric Ho).
Trong phần “Tự nhiên”, một trong ba ứng cử viên lọt vào danh sách rút gọn là “Cô đơn trong Bão cát”. Đây là bức ảnh chụp một con sư tử đứng trên một con báo bên bờ sông Mara ở Kenya.
Ở phần ảnh “Thiên nhiên”, một trong ba tác phẩm lọt vào vòng chung kết là “Cô đơn trong cơn bão cát”. Một con sư tử đứng trên báo cát bên bờ sông Mara ở Kenya.
Bức ảnh cá đuối được nhiếp ảnh gia Francesca Page chụp gần đảo Cocos, Costa Rica.
Ảnh chụp trên kệ Trang Francesca. Gần đảo Cocos ở Costa Rica, nhiếp ảnh gia Francesca (Francisco) No.
Một đàn hồng hạc, chim con và tổ ở Hồ Natron, Tanzania. Bức ảnh này cũng được trao giải năm nay bởi National Geographic Traveller Giải thưởng cao nhất ở phần Thiên nhiên. Một đàn hồng hạc, chim non và tổ ở Hồ Natron, Tanzania. Bức ảnh này cũng giành được giải thưởng cao nhất trong Ấn bản Tự nhiên của National Geographic Traveller năm nay.
Trong phần Con người, do Harrier chụp Một trong những bức ảnh đẹp nhất về lễ hội Mataaa ở Torres được tổ chức trên đảo bởi Ua Pou Đảo Marquesas là cảnh những người đang biểu diễn điệu nhảy haka trong những bài tập thể dục mạnh mẽ.
Trong khu vực chân dung, Hariel Torres đã chụp một trong những bức ảnh đẹp nhất được chụp tại Lễ hội Matavaa được tổ chức trên Đảo Ua Pou L ở Maxsas. Mọi người biểu diễn vũ điệu haka với những động tác mãnh liệt tại đây.
Nhiếp ảnh gia Kay Lockett đã chụp một bức ảnh của Dugerjav, mẹ của bà ngoại hai mươi hai tuổi người Mông Cổ. Cô tự hào đeo Huân chương Danh vọng Mẹ trên áo khoác. Ở Mông Cổ dân cư thưa thớt, các bà mẹ được coi là người yêu nước và chính phủ dành sự tôn vinh cho những phụ nữ có nhiều con. Nhiếp ảnh gia Kay Lockett đã chụp những bức ảnh của Dugerjav, bà mẹ cao lớn của 8 đứa con và 22 đứa con ở Mông Cổ. Cô tự hào đeo Huân chương Danh vọng Mẹ trên áo khoác. Ở Mông Cổ dân cư thưa thớt, các bà mẹ được coi là nghĩa vụ yêu nước, và chính phủ dành sự tôn vinh cho những phụ nữ sinh nhiều con.
Bức ảnh cuối cùng trong chuyên mục “Con người” là người thợ rèn già Danchu của Lynn Fraser ở Transylvania, Romania. Bức ảnh cuối cùng về phần con người là của người thợ rèn già Danchu của Lynn Fraser ở Transylvania, Romania.
Sau khi dịch bùng phát ở Hàn Quốc, cô đã trở về Việt Nam trước khi chuyến bay đóng cửa. Cứ tưởng tháng 7 cô đi làm nhưng giờ Hoa vẫn phải ở nhà.
Trước khi dịch thuật, cô ấy bay khoảng 60-80 giờ một tháng, đủ để duy trì mức sống khá. Dù được công ty hỗ trợ lương cơ bản hàng tháng nhưng nữ tiếp viên hàng không 26 tuổi vẫn lo lắng về tình hình tài chính tương lai của công ty. Cô cũng lo lắng rằng nếu dịch bệnh leo thang, những tiếp viên hàng không nước ngoài như cô sẽ bị sa thải trước.
“Trước đây, hàng tháng tôi phải dành dụm một khoản và một khoản khác để chi tiêu. Bây giờ thu nhập giảm nên phải tiết kiệm thay vì mua để trả nợ ngân hàng. Nếu cứ ở nhà thế này. , Rất khó. — Hòa (thứ hai từ trái sang) với đồng nghiệp. Ảnh: NVCC.
Để giữ tinh thần lạc quan, Hoa nghĩ bây giờ nên cải thiện điều đó. Cô dạy và phục vụ những bạn trẻ có cùng đam mê Chia sẻ kinh nghiệm và kỹ năng thi của tiếp viên hàng không.
“Nhiều bạn nhắn tin hỏi thăm kinh nghiệm thi và thông tin công việc … Nhưng đôi khi hành trình trở về rất mệt, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi, ở bên cạnh bản thân và gia đình. , Vì vậy, tôi không có nhiều cơ hội tham vấn, bây giờ tôi có thời gian. Mọi người biết đến công việc nhiều hơn “, Hoa vui vẻ nói. Ngoài ra, cô còn tham gia các khóa học tiếng Anh, tiếng Hàn, đọc sách và rèn luyện sức khỏe.
” Mỗi ngày tôi thức dậy, tôi mong rằng năm 2020 sẽ trôi qua, Dịch thì thôi, mình nghĩ trong trường hợp này mình dự định sẽ dừng Bay vào cuối năm nay, tuy công ty chưa thông báo chính thức nhưng hình như mình chỉ đi làm được 2 tháng, ở nhà gần 1 năm là mình đi làm được. ”Cô tiếp viên 4 năm nói. — Hoa (áo vàng) chia sẻ kinh nghiệm học lớp tiếp viên hàng không chuyên nghiệp Ảnh: NVCC .
Cũng giống như Hoa, tiếp viên Ngọc Trâm với 8 năm kinh nghiệm cũng chủ động xin nghỉ không lương từ khi công ty vỡ nợ và được công ty động viên . Cô ấy tin rằng lần khủng hoảng này cũng là cơ hội để tôi cân bằng lại cuộc sống.
“Tôi từng mở một cửa hàng nhỏ bán đồ bơi nữ nhưng bị bỏ qua vì lịch trình bận rộn. Bây giờ, tôi nên bắt đầu nghiên cứu, tìm hiểu công việc kinh doanh, nâng cao chất lượng sản phẩm và dịch vụ cũng như áp dụng thêm kiến thức về dịch vụ khách hàng của tiếp viên hàng không Bây giờ, ”Trâm nói. “Công việc này thu nhập cũng khá, đáp ứng được nhu cầu tiêu dùng hạn chế của các thành viên trong gia đình trong đợt dịch bệnh. Còn tiếp viên Hải Phòng ở Việt Nam dù đã giảm lương, giảm giờ làm nhưng vẫn có thu nhập thiết kế. Vì vậy, “khả năng thích ứng tạm thời.” Thu nhập thêm từ thiết kế đủ trang trải chi phí sinh hoạt, bất kể tháng nào cao nhất thu nhập bằng 70% lương của nhân viên thiết kế, vào mùa dịch thu nhập bình quân khoảng 30 – 40% .- Cô tiếp viên hàng không 9x này đã theo học kiến thức thiết kế đồ họa được 5 năm “Hiện tại, khách hàng của tôi là người quen do bạn bè giới thiệu, mỗi tháng có khoảng 7-8 khách hàng. Ý tưởng của tôi là tạo một trang Facebook, đăng ảnh, thiết kế và sau đó, tôi đặt quảng cáo để tìm thêm khách hàng, hiện tại tôi dành khoảng 4-5 tiếng mỗi ngày để vẽ tranh “, Phong nói .——” Lần này. Dịch thuật lại bùng phát, và mọi người đều thất vọng. Anh ấy nói rằng giai đoạn này không nên làm tôi bối rối. Điều quan trọng nhất là làm sao để bảo vệ sức khỏe của tôi và hành khách. “Cá nhân anh luôn chọn con đường theo nghiệp, vì“ vào ngành hàng không khó lắm, ai bỏ được ”. “Anh ấy vẫn đang nỗ lực vượt qua khó khăn, làm việc chăm chỉ trong thời gian rảnh rỗi để sử dụng thời gian nghỉ ngơi và có thu nhập trang trải cuộc sống.
Sau khi dịch Covid-19 bùng phát vào cuối tháng 7, do lo ngại về việc đi lại của đất nước và vận tải đường hàng không. Nhu cầu giảm mạnh, trong nạn dịch người, các hãng hàng không hoàn toàn mất cơ hội tận dụng cao điểm du khách hè 2020. Ảnh: Thu Huyền
Tiếp viên Hà Nội Thành Nam chơi cổ phiếu kể từ khi giảm giờ bay. Nam từng làm trong công ty chứng khoán nên việc đầu tư rất dễ dàng, định bán nhóm du lịch nhưng do dịch bùng phát nên cũng gặp khá nhiều khó khăn, ngoài ra Nam còn ký thêm các khóa học tiếng Hàn khác tại phòng gym. , Tôi đã cải thiện kỹ năng của mình trong các bài học piano … Anh ấy nói: “Nói chung, đây là thời điểm khó khăn và mọi ngành sẽ bị ảnh hưởng. Tôi mong rằng tất cả các đồng nghiệp sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ để giữ vững tâm huyết với ngành và cùng nhau trải qua giai đoạn này. “Tiếp viên trẻ Trinh Võ, sống tại TP.HCM, còn lo lắng hơn. Tiếp viên hàng không 23 tuổi cho biết:” Tôi lo cho sức khỏe của con gái, không biết có đủ tiền nuôi cháu không.Tôi không dịch. Tôi tự đảm bảo rằng tôi khỏe mạnh và tôi đã kiếm được tiền, một điều. Bằng cách học hát, marketing và nhiều môn học khác, tôi không ngại làm nhiều việc. “-Covid-19 đã đến và cuộc sống của Trinh gần như thay đổi hoàn toàn. Lương của nữ tiếp viên hàng không ngày càng giảm, kéo theo đó là thu nhập đóng phim và ghi hình của cô ấy cũng bị ảnh hưởng khi cô ấy phải nghỉ phép không lương ở nhà 4 ngày. Nhiều tháng nay Trinh tập yoga mỗi ngày, đó là niềm đam mê cả đời của cô ấy, hẹn hò thì được một người bạn thân gợi ý nên thử dạy yoga, nghĩ vậy Trinh quyết định đi học để lấy bằng huấn luyện viên yoga chuyên nghiệp, kinh nghiệm dạy yoga đã giúp Trinh nhẹ nhõm hơn Chủ yếu là các bà mẹ sau sinh muốn giảm cân, giữ dáng. Lên. Nghề tiếp viên. Tôi vẫn rất thích tiếp viên hàng không. Người đứng đầu Hiệp hội Hàng không Việt Nam cho biết, dù đã giảm chi phí nhưng doanh số máy bay giảm và giảm Lương của toàn thể cán bộ công nhân viên, giá vé giảm, Vietnam Airlines ước tính doanh thu năm nay giảm một nửa, còn 50 nghìn tỷ đồng, Vietnam Airlines lỗ khoảng 13.000 người. Theo báo cáo tài chính quý II, Vietnam Airlines chỉ đạt 1,97 Doanh thu hàng nghìn tỷ đồng, giảm 80% so với cùng kỳ năm trước. Do Coivd-19, lợi nhuận sau thuế của VND là âm 1,122 tỷ đô la Mỹ; Tập đoàn hàng không dân dụng quốc tế dự đoán rằng đến năm 2024, các hãng hàng không toàn cầu sẽ phục hồi như năm 2019. Vietnam Airlines Công ty sẽ lỗ hơn 4 tỷ đô la Mỹ. – Dự báo của Ngân hàng Thế giới về triển vọng kinh tế Kinh tế thế giới cũng cho rằng kinh tế toàn cầu sẽ tiếp tục suy giảm nghiêm trọng trong vài tháng tới (dự kiến đến năm 2020, GDP giảm 5,2%; năm 2020) Năm 2010, GDP giảm 5,2%, thu nhập bình quân đầu người giảm 3,6%), thương mại, du lịch và thương mại quốc tế sẽ tăng nhưng khó có thể phục hồi mạnh.-Tìm hiểu thêm
Hôm nay, ngày 5 tháng 8, khách sạn nơi ông Tian làm việc sẽ đóng cửa một tháng sau khi mở cửa trở lại. Trong hai tháng ở đỉnh điểm của dịch Covid-19, anh phải nghỉ việc để bán hàng và giao hàng cho một cửa hàng trái cây. Vì là công việc bán thời gian nên thu nhập của anh ấy chỉ được 2 triệu đồng mỗi tháng. Chị Tiên nói: “Vụ dịch bị đình chỉ. Tôi mới làm được một tháng thì đợt dịch thứ hai bùng phát, tôi phải dừng lại. Tôi phải làm gì đó tạm thời để kiếm sống”, một nhân viên phục vụ phòng tại một khách sạn ở TP.HCM đi ngang qua. Được sử dụng để làm việc 6 ngày trong tuần, nếu có nhiều khách hàng thì làm việc 8 tiếng một ngày trở lên. Trước khi làm dịch thuật, thu nhập của anh ấy khoảng 7 triệu đồng / tháng, cộng thêm phí dịch vụ, anh ấy quay lại làm việc trong vòng một tháng và nhận được 5 triệu đồng.
Bây giờ tôi đã từ chức, các đồng nghiệp của tôi, tôi nhớ phòng khách sạn căn hộ rất nhiều, và khách hàng mỉm cười khi họ nói lời tạm biệt. Niềm vui của anh là làm được những chiếc giường đẹp cho khách. “Theo tình hình hiện nay, ngành du lịch sẽ khó khăn, và có lẽ sẽ ổn định vào năm 2021. Nghề chọn người chứ ít khi chọn nghề. Vì vậy, dù nhiều sự cố nhưng tôi sẽ ở lại sau khi hết dịch. Anh ta nói: “
Do Covid, một số cửa hàng và khách sạn đã đóng cửa. Ảnh: Ngân Dương. Đã nổ ra. Nhi nghỉ làm từ tháng 4 đến tháng 6, nhận được 50% lương, Nhi được điều về khách sạn làm lễ tân. Cuối tháng 7, do khách sạn gặp khó khăn nên cô phải xin nghỉ việc. Anh Nhi cho biết: “Khi làm lễ tân ở studio chụp ảnh, tôi mê ngành dịch vụ, thậm chí có lúc mơ thấy khách thâu đêm.” Gia đình anh không bị áp lực về tài chính nhưng vẫn cảm thấy bất an, lo lắng. Tôi làm việc trong khách sạn nơi tôi làm việc hàng ngày, bây giờ đột nhiên phải nghỉ ngơi một thời gian, tôi không lạ gì. Mặc dù làm việc chăm chỉ, tôi nhớ những vị khách thú vị và thân thiện, và một số thậm chí còn cho mọi người uống nước. Các thành viên, thậm chí là các cặp song sinh nhiệt tình “, Nhi nói. Cô mong rằng phiên dịch sẽ được kiểm tra trước cuối năm rồi gửi về khách sạn để làm đúng chuyên môn. Cô nói:” Làm việc chăm chỉ cũng giống như yêu đúng người. “May mắn thay, Thiện và Nhi, Hoài Nhân vẫn đang làm lễ tân ở Tòa thị chính Huế, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy lo lắng.” Khách sạn đã mở cửa trở lại, và thật vui khi nhìn thấy những gương mặt thân quen. Tuy nhiên, bản dịch lần thứ hai bị gián đoạn. Do có kinh nghiệm nên khách sạn phản hồi nhanh hơn và nhân viên sẽ đi làm sớm. Hoặc, tất cả mọi người phải mất 2 tuần. Cô ấy nói, “Đây là lần đầu tiên của cô ấy.” Cô ấy nói, “Với tư cách là một lễ tân, đã gần 5 năm. Dịch bệnh Covid-19 bùng phát vào tháng 3 năm 2020. Khách sạn nơi cô làm việc đã đóng cửa được một tháng rưỡi, nhân viên nghỉ không lương. Làm việc trong khách sạn là nguồn thu nhập duy nhất của Nhân nên cô cảm thấy rất khó khăn. Các chuyên ngành khác như marketing, viết lách, nhưng do không có kinh nghiệm nên Nhân Chưa tìm được việc làm, ngoài ra, do thời gian dư dả nên lập nhóm Facebook ở khu vực lễ tân – chia sẻ khách sạn với các bạn trẻ quan tâm ở Huế, cô thẳng thắn: “Mình chỉ muốn dịch bản dịch sang chữ e và sớm kiểm soát được. Tôi thực sự không muốn từ chức vì đó là điều tôi muốn theo đuổi. Trong thời gian này, tôi sẽ cố gắng tìm những công việc khác để nâng cao kỹ năng nhằm đạt được mục tiêu của mình. “Hoàn thành trường hợp xấu nhất.” Học xong, Hiếu phải xin nghỉ lễ tân mới được một tháng. Ở nhà được gần 4 tháng, Hiếu không bắt đầu làm phụ hồ (ký gửi hành lý) cho đến tháng 6 năm 2020. Cuối tháng 7, dịch bệnh bùng phát trở lại, Hiếu chỉ nhận lương cơ bản, không có thu phí dịch vụ nào khác, không được. Đóng phí bảo hiểm như trước.
Trọng Hiếu nhớ lại hình ảnh khi một khách hàng hỏi anh: NVCC .
Hiện tại khách sạn nơi Hiếu làm việc chưa giảm giờ làm của nhân viên nhưng lượng khách lại giảm rất nhiều, chỉ 20%. 30%. Dịch là giả, tôi ở nhà chơi game và bán các vật phẩm trong game kiếm tiền. Tôi đã nộp đơn xin việc làm huấn luyện viên thể dục, nhưng tôi đã bị loại do không có kiến thức chuyên môn. Tôi xin việc vào một công ty nội thất. “Tôi uống rượu, nhưng Tôi bị từ chối “, anh Hiếu nói,
” Vì không có khách nên tôi buồn bã đứng dưới sảnh, lỡ có khách hỏi chuyện thì tôi càng nói nhiều hơn. Càng hiểu, tôi càng trở nên dũng cảm. Tuy nhiên, trong trường hợp này, tôi lo lắng rằng mình sẽ sớm thất nghiệp một lần nữa “, anh nói thêm.Khó khăn này là tình huống bất khả kháng. Anh nói: “Thông qua phiên dịch, tôi sẽ chỉ kiếm được ít tiền hơn. Nếu phải từ chức, tôi sẽ đến công ty khác miễn là có thu nhập. Tình hình chung của ngày hôm nay đã biết, còn chuyện ngày mai sẽ tính”. Theo dự báo của ông, ngành du lịch sẽ không ổn định cho đến đầu hoặc giữa năm 2021.
Năm 2009, nhà văn du lịch Brazil Guilherme Canever đã đến thăm Somaliland, quốc gia tuyên bố độc lập khỏi Somalia vào năm 1991. Cho đến nay, tuy đã có hệ thống chính trị riêng nhưng quốc gia này vẫn chưa được công nhận là tự trị. thay đổi. Nhưng nó đã khiến Canever bị cuốn hút đến nỗi anh đã mất hơn 10 năm để đến thăm 15 “quốc gia” khác – những nơi này vẫn chưa chính thức tồn tại. Ảnh: Guilherme Canever / Insider .—— Lần đầu tiên đến thăm một nơi không được Liên hợp quốc công nhận, Canever đã rất ngạc nhiên khi biết rằng thị thực do Somalia cấp không cho phép anh nhập cảnh vào Somaliland. Anh ta cần một thị thực riêng do địa điểm đó cấp và phải chuyển tiền sang nội tệ. “Điều này làm tôi rất thích thú vì tôi đang bước vào một đất nước không được bất kỳ quốc gia nào công nhận.”
Sau Somaliland, Canever tiếp tục đến Cộng hòa Transnistria, Cộng hòa Kosovo, Tây Sahara và Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ ở Bắc Síp, Nhà nước Palestine, Cộng hòa Abkhazia, Cộng hòa Nagorno-Karabakh, Cộng hòa Nam Ossetia và những nơi khác. .. Ngoài ra, ông cũng đến thăm các khu tự trị của Nga, Cộng hòa Karakalpak, Kashmir, và Đông Turkistan. Canever nói rằng có rất nhiều khu vực tự trị trên thế giới. Nhưng anh ấy đến những nơi này vì họ quan tâm đến tôi nhất.
Canever chụp ảnh trước Tu viện Athos mới ở Abkhazia. Nhiếp ảnh: Guilherme Canever / Insider .—— Canever hiện đang viết một cuốn sách về trải nghiệm của mình trong chuyến du lịch tại những vùng đất chưa được công nhận này. Trong cuốn sách, ông nói về lịch sử và tình hình chính trị. Tuy nhiên, ông chỉ ra rằng cuốn sách này không có bất kỳ ý kiến hay nhận định cá nhân nào. Canever chỉ muốn ghi lại những câu chuyện. “Có những nơi mà nhiều người không biết, chẳng hạn như Transnistria. Nhiều người muốn biết làm thế nào để đến đó và phải làm gì.” Tại các điểm đến mới, đặc biệt là các khu vực xung đột. Trong số những nơi anh đã đến, có một số nơi rất khó tiếp cận, nhưng cũng có một số nơi rất dễ đến, bởi vì chúng đã trở thành điểm thu hút khách du lịch như Đài Loan.
Địa điểm du lịch của Canever là khách, không phải các nhà ngoại giao hay nhân vật chính trị. “Tôi chỉ muốn tìm hiểu và xem điều gì đã xảy ra với nơi này.” Những nơi Canever đến thăm mang lại ấn tượng về việc tận hưởng những đặc quyền khác nhau, đến nỗi anh phải chia sẻ kinh nghiệm của mình với thế giới.
Vào những năm 2000, Canever đã ngừng tham quan các điểm du lịch nổi tiếng theo lịch trình chính của mình. Thay vào đó, anh sống với người dân địa phương nhiều nhất có thể. Anh ấy muốn tìm hiểu thêm về cuộc sống của họ, lắng nghe câu chuyện của họ, tìm hiểu thói quen và cách ăn của họ. Nam du khách thích đi du lịch một mình vì nó buộc anh ta phải mở lòng với những người bạn mới và có nhiều trải nghiệm thú vị. “Tôi thực sự thích tương tác với mọi người. Tôi muốn nhìn thế giới trước khi nó thay đổi”, anh nói.
Vì vậy, vào năm 2009, anh ấy đã nghỉ việc và bắt đầu dốc toàn lực. thời gian để đi. Đi du lịch với bạn gái của mình – sau này trở thành vợ của Canever. “Khi chúng ta già đi, tôi có thể đến Tây Âu và điều đó sẽ không thay đổi. Nhưng ở những nơi khác, họ sẽ thay đổi rất nhanh”, nam du khách nói về lý do điểm đến đặc biệt, không phải đất nước vốn độc lập. – Liên hợp quốc cho rằng một quốc gia hiện diện hợp pháp trên bản đồ thế giới phải có dân số thường trú, quyền kiểm soát lãnh thổ và biên giới. Giống như một chính phủ độc lập, thiết lập quan hệ ngoại giao với các quốc gia khác. Quan trọng nhất là nó phải được Liên hợp quốc công nhận. Hiện tại, tổ chức này chỉ công nhận 193 quốc gia. FIFA đã công nhận 211 quốc gia và Tổ chức Tiêu chuẩn hóa Quốc tế (ISO) đã liệt kê 249 mã quốc gia.